nghe bao toi la con gai vuong
Việt Báo. Câu chuyện của Tan không phải là hiếm. Trong vài năm qua, hàng chục ngàn người Châu Á đã bị lừa đến các sòng bạc và khu nghỉ dưỡng ở Campuchia, Lào và Myanmar, để rồi phát hiện ra rằng "công ty thuê" họ thực chất là hang ổ tội phạm, chúng ép buộc "ma
Phương pháp đếm số hình tam giác, hình vuông, hình chữ nhật. "Bí kíp" đếm thủ công đúng, đếm đủ số hình tam giác, hình vuông, hình chữ nhật theo yêu cầu nằm ở 2 quy tắc sau: 1. Đánh số thứ tự các hình từ trái qua phải, từ trên xuống dưới. 2. Liệt kê các hình theo
Người con gái nghe theo. Sau đó người khách của cha cô ta bèn giúp cô ta bỏ chồng và lấy Trương Nhĩ. Trương Nhĩ bây giờ thoát khỏi cảnh nghèo. Nhà người con gái đối đãi chu cấp cho Trương Nhĩ rất hậu. Trương Nhĩ nhờ thế lại tụ tập khách khứa như các nhà thế tộc của chư hầu. Ông có thể làm cho khách ở xa ngàn dặm đến nhà.
Sáng nghe tin bão về Hà Nội thì chiều Văn Vượng đi chơi luôn. "Cứ nhè bão mà đi. Nghe tiếng gió cuốn cành lá xào xạc, nghiêng ngả mình xúc động lắm" - Văn Vượng rưng rưng - "Không nhìn được gió, được bão, thì phải nghe, phải sờ, phải dấn mình vào trong bão".
Hiện nay, phạm vi tiêu thụ chính của công ty chúng tôi là thị trường:Trung Quốc, Việt Nam, Indonesia, Malaysia, Campuchia.. Với kinh nghiệm phát triển của những năm đã qua, công ty tiếp tục nỗ lực phát triển ngành lưới thép, tích cực đối đầu với những thử thách của thị trường
Đột nhập kho hàng 6 giờ để trộm đồ. Camera an ninh. TP HCM Bốn thanh niên cạy cửa, đột nhập vào vào kho hàng trên đường Trần Văn Giàu để trộm tài sản, giá trị ước tính hơn 200 triệu đồng.
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay.
Ca khúc Là Con Gái Thật Tuyệt Cover do ca sĩ Bảo Ly thể hiện, thuộc thể loại Tui Hát. Các bạn có thể nghe, download tải nhạc bài hát la con gai that tuyet cover mp3, playlist/album, MV/Video la con gai that tuyet cover miễn phí tại
Tối 9-6, Nhà hát Trần Hữu Trang đã giới thiệu vở cải lương "Vương quốc nhồi bông" của tác giả Biển Kiện Tùng Phi, chuyển thể cải lương Hoàng Song Việt, đạo diễn Quỳnh Khôi, cố vấn nghệ thuật NSND Trần Ngọc diễn viên nhí trong vở "Vương quốc nhồi bông"Đặc biệt, hai diễn viên là con gái của NSƯT Tú Sương gồm Tú Quyên và Hồng Quyên đã thể hiện vai diễn thật duyên diễn mở ra một thế giới thú nhồi bông sinh động, đáng yêu. Ở đó có Gấu bông và Thỏ bông đến từ vương quốc nhồi bông kể cho khán giả nghe về hoàn cảnh của 5 người bạn gồm bé Công nghệ - thích chơi game điện tử, bé Mọt sách – thích bay bổng, tưởng tượng từ những trang sách, bé Diêm dúa – thích làm đẹp, bé Lang thang – chuyên đi chơi và bé Ôsin – làm việc cực nhọc vì bị người lớn bóc lột sức lao động. Cả 5 bé đang có cuộc sống không được vui vẻ hạnh phúc vì phải gánh gồng những ước mơ hoài bão của cha mẹ mình. Gấu bông và Thỏ bông vâng lệnh của Bà Tiên bông tìm cách giúp 5 người bạn nhỏ được sống vui vẻ và hạnh phúc hơn. Và cả hai đã quyết định bước vào giấc mơ của 5 người bạn. Điều đáng quý ở một kịch bản cải lương là soạn giả Hoàng Song Việt đã chuyển thể với nhiều bài bản đờn ca tài tử sinh động, dễ thuộc để các diễn viên có thể tạo sự tương tác với khán giả khi xem, nhất là bài "Long Hổ Hội" được chiếu trên màn ảnh LED để phụ huynh và khán giả nhí hát theo. Bé Kim Thư và Hồng Quyên trong vở "Vương quốc nhồi bông"Trong vai Thỏ bông, diễn viên Tú Quyên đã tạo được nhiều điểm nhấn, mang lại sự hấp dẫn cho câu chuyện. Còn Hồng Quyên trong vai "Sâu bông chị" tạo hình dáng ngộ nghỉnh, dễ thương, hòa vào không gian huyền bí của vở diễn cải lương dành cho thiếu nhi. Các nghệ sĩ Nhà hát Trần Hữu Trang hỗ trợ cho các bé diễn viên trong vở "Vương quốc nhồi bông"Vở còn có sự tham gia của các diễn viên nhí Thảo Trâm, Thảo Trúc, Kim Thư, Vương Tiền, Tường Vy, Băng Băng…và các nghệ sĩ trong tuyến nhân vật phụ hỗ trợ cho các diễn viên nhỏ tuổi như Lê Thanh Thảo, Điền Trung, Hoài Nam, Hoàng Duy, Tấn Lộc, Trọng Hiếu, Trúc Phương, Dương Phước Hoàng…Nghệ sĩ Lê Thanh Thảo và Điền Trung yểm trợ hết mình cho các diễn viên nhí trong vở "Vương quốc nhồi bông"Suất diễn đầu tiên bán vé phục vụ khán giả sẽ được tổ chức tại Nhà hát Trần Hữu Trang lúc 9 giờ ngày 25-6. Giá vé đồng, đồng và đồng/vé.
Tên truyện Nghe bảo tôi là con gái vương. Tác giả Ái linh. Thể loại Hiện đại, xuyên không. Link góp ý [Thảo Luận - Góp Ý] - Các Tác Phẩm Sáng Tác Của Ái Linh Văn án Đang tận hưởng cuộc sống hạnh phúc viên mãn cùng người yêu, Kinh Tú Vi bỗng rơi vào tình huống vô cùng oái ăm khi xuyên không trở thành một nàng công chúa. Những tưởng đây sẽ là một điều may mắn với cô khi được sống trong vương giả nhung lụa, chỉ tiếc cô đã xuyên đến một thế giới với tư tưởng trọng nam khinh nữ vô cùng kì quái. Liệu sự xuất hiện của cô công chúa nhỏ có thể thay đổi định kiến nặng nề và vận mệnh của chính minh? Last edited by a moderator 19 Tháng tư 2019 Chương 1 Xuyên thành một đứa trẻ. Thanh xuân của tôi, cấp hai cấp ba tôi bị bạn bè cô lập. Tuy cũng chẳng đến nỗi ẩu đả hay gặp phải hành động mang tính xâm phạm, nhưng các bạn học đều vô cùng ghét tôi. Lúc đó tôi không biết lí do là vì thành tích của tôi rất tốt, về mặt tính cách, cũng chẳng có vấn đề gì. Mãi cho đến đại học năm hai tôi mới biết lí do, mà biết thì cũng muộn rồi. Lúc ấy, tôi vừa tới lớp, đang thầm than vì tưởng chừng đã bị trễ. Lại nghe được những lời không hay từ bạn học giành cho mình. "A, Kinh Tú Vi?" "Chẳng phải nó đi đâu cũng thích câu dẫn đàn ông sao?" "Đúng vậy. Đúng là buồn ói.." Vô tình nghe được mấy ngời bạn có quan hệ tốt với mình nói xấu mình sau lưng, cảm xúc lúc này.. không thể dùng ngôn ngữ diễn tả thành lời. Nhưng quả thật tôi của lúc đó rõ ràng là một đứa không mảnh tình vắt vai. Cảm thấy thương tâm quá, quá mất mặt để giải thích. Dù sao trong mắt các cô gái khác, tôi chính là một đứa, đi đâu cũng câu dẫn đàn ông. Đại khái là một con hồ ly. Đến tận 23 tuổi, tôi mới nhận ra mấy vấn đề này. Đến qua 25 tuổi, tôi mới hiểu sơ sơ ý nghĩa của mấy lời nói kia. Tôi cũng chẳng cố ý làm gì cả, nhưng rất nhiều người có năng lực kinh tế tiếp nhận tôi. Còn mua cho tôi những loại túi xách hàng hiệu đắt tiền mà tôi chưa từng mở miệng nói cần, họ sẽ tặng tôi đồ trang điểm. Lúc vừa bắt đầu tôi cũng từ chối, nhưng mà, tuổi càng lớn tôi càng hưởng thụ tất cả. Giống như bạn đại học nói vậy đó, cũng có lẽ tôi chính là một con hồ ly tinh một trăm đuôi thật. Nhưng vào năm Kinh Tú Vi tôi 26 tuổi, sau khi gặp được Tuấn Kiệt, tôi hoàn toàn thay đổi rồi. Anh ấy không có tiền, cũng không đẹp trai, nhưng quả thật anh ấy rấy yêu tôi, thương tôi. Lúc ở bên Tuấn Kiệt, tuy không hạnh phúc đến muốn chết muốn sống, lại có một cảm giác yên tâm rất thích. Lúc được anh ấy ôm vào ngực, tôi cũng vui từ tận đáy lòng. So với việc được vô số đàn ông theo đuổi, so với lúc được tặng quà, thì ở cùng với anh ấy trong căn phòng chật hẹp, nấu cơm cho anh ấy ăn còn vui hơn. Tôi chỉ có thể nói rằng, khoảng thời gian từ 26 đến 27 tuổi là khoảng thời gian vui nhất cuộc đời tôi. Nhưng vào ngày đó, tất cả đã bị hủy hoại rồi. Tôi đang đi về trên con ngõ nhỏ, bóng đèn chập chờn lúc có lúc không. Đột nhiên có một người đàn ông lao ra, tôi nhận ra hắn. Chỉ kịp nói ra câu, "Anh là người trước đây..". Thì hắn nói "Anh yêu em.. nhưng.. nếu không có được em, thì chết chung với em vậy." Hắn lao tới, đâm từng nhát dao một vào cơ thể tôi. Bên tai tôi còn văng vẳng tiếng nói của hắn. "Hihihi, là do em không đúng. Nếu em chấp nhận anh thì chuyện này đã không xảy ra." Tôi lúc ấy là vô lực, nhưng vẫn không muốn chết. Lệ rơi xuống, chảy qua khe mắt, làm ướt đẫm con tim. Ý niệm muốn sống xâm chiếm đầu tôi, bởi vì.. Tuấn Kiệt còn đang đợi mình ở nhà, mình muốn về nhà. Nhớ lại dòng tin nhắn Tuấn Kiệt lúc ấy gửi tới. "Hôm nay anh tan ca sớm, Đang nấu canh, Em về mau đi. Anh nhớ em rồi." Ít nhất cũng phải để tôi nói một câu "Em cũng nhớ anh". Vì trước đây tôi cảm thấy tô chẳng yêu anh ấy bao nhiêu. Nhưng đến giờ phút sau cùng này, tôi thật sự muốn gặp anh ấy. Đau.. đau quá.. So với cơn đau mà con dao sắc lạnh này mang lại, thứ đau hơn lại là cảm giác hư vô và tuyệ vọng vì không gặp được Tuấn Kiệt. Đau quá. "Em yêu anh". Mình sắp chết rồi. Mình xác thực cảm nhận được rồi. Nhưng mà, mình rất muốn nói ra một câu, so với tên đàn ông đáng nguyền rủa đang đâm mình, so với tiếng hét thất thanh, "Tuấn Kiệt, em yêu..". Sau cùng, tôi rơi vào hỗn độn dài đằng đẵng. Đôi mắt lim dim mở ra. Cứ tưởng là nằm mơ, xem ra mình vẫn chưa chết. Đập vào mắt là trần nhà hoa, còn có đèn led tân tiến nhất, ca khúc mang phong cách âm nhạc của tân thế kỉ, cảm giác mềm mại và ấm áp, còn có mùi nước hoa nhàn nhạt. Đều tốt, đều rất tốt. Nhưng mà.. Đây không phải nhà mình. Chắc là bị bắt cóc rồi. Là ai.. Khi mở miệng ra để kêu cứu thì chỉ nghe ra một thứ âm thanh, tiếng khóc oe oe của trẻ sơ sinh. Chuyện gì đang xảy ra thế này? Nói không ra tiếng rồi, sao có thể, quá không thể tưởng tượng nổi. Đây nhất định là mơ. Nhắm mắt lại xem thử, mở mắt ra vẫn là khung cảnh đó. Véo mặt một cái, tay lại không nghe theo lời điều khiển, cảm giác cứ như không phải của mình. Haha, quá hoang đường luôn. Biến thành trẻ con rồi. Một giọng nam đầy mạnh mẽ vang lên trong phẫn nộ khiến tôi giật mình. "Sao lại là con gái, ngươi nên cảm thấy xấu hổ!" Mà lúc đó tôi lại không ngờ tới.. cái tên này là ba mình. Last edited by a moderator 18 Tháng tư 2019 Chương 2 Thế giới kì lạ. Kể từ khi nghe xong câu đó đến giờ là chắc khoảng ba ngày sau. Tôi đại khái nằm trên một cái nôi ngắm trần nhà mỗi ngày. Mà chỉ cần tôi muốn nói chuyện, là lại phát ra tiếng khóc oe oe của trẻ con. Cho nên tôi ngậm luôn cái miệng nhỏ lại. "Đã mấy ngày không khóc rồi, có phải đi bệnh viện xem sao không nhỉ?" Kết quả chính là làm mấy người xung quanh lo cả lên. Cho nên tôi quyết định, khóc định kì cho bọn họ xem. Bây giờ tôi đã hiểu rồi. Chác tôi đã trọng sinh thành một đứa trẻ. Cái loại tình tiết trong phim hoạt hình này vậy mà lại có thật, tôi xác định đây không phải nằm mơ. Kì thực tôi cũng rất vui mừng vì mình là một đứa bé không thể tùy ý cử động. Vừa bị sát hại dã man lại đụng ngay phải loại chuyện này. Nếu tôi mà có thể tự do hoạt động, chắc tôi không nhịn được mà sẽ tự sát mất. Hôm nay nìn thấy mẹ và chị gái, một người khởi họa một người đề xướng khen tôi dễ thương lanh lợi, còn nói đi nói lại mấy lần. Người tôi gọi là mẹ này thỉnh thoảng sẽ ngồi bên cạnh tôi, ánh mắt đầy đau buồn sầu não, khẽ xoa đầu tôi "Nếu con là con trai thì tốt rồi." Nhưng mà, tôi là con gái, dù bà ấy nghĩ thế nào, thì tôi cũng đã ra đời rồi. Mấy ngày nay tôi cứ nằm trong tã lót mền mại mà quan sát thế giới xung quanh. Phát hiện nơi này thứ gì nên có cũng có cả. Có tivi, có tủ lạnh, vật dụng trong nhà tất cả đều y như địa cầu. Không tồi, môi trường sống quen thuộc. Nếu không có tivi với máy tính, chắc mình sụp đổ thật. Có một ngày, người gọi là ba đến thăm tôi. Chẳng biết bây giờ có phải do não tôi là não em bé hay không, mà năng lực ghi nhớ rất kém, thế mà tôi nhớ rất rõ khuôn mặt của người này. Đầu tiên là rất đẹp trai. Nhưng hắn ta luôn quát mẹ, "Nếu biết xấu hổ thì lần sau sinh một đứa con trai đi." Đây là đang nói tiếng người hay đang phun c*t vậy. Nhưng tính cánh đúng là như c*t ây! Sinh tôi ra là điều xấu hổ à? Tại sao? Tôi lại khóc và thế là là ông ta nhìn về phía tôi chỉ nói "Ồn quá. Con gái chỉ biết khóc." Càng nghĩ tôi lại càng cảm thấy sai sai. Cho dù là gái hay trai, đã là em bé thì đều phải khóc chứ? Hơn nữa trong tình huống này, tôi chỉ khóc mấy tiếng là ngon rồi. Oan quá. Mình sắp điên rồi. Tôi rất phẫn nộ. Cho dù người cha này có như thế nào, quả thật, cũng rất đẹp trai, tôi thừa nhận rất đẹp trai. Nhưng mà, vẫn rất đáng ghét. Tuy bây giờ tôi chưa biết đi, nhưng cũng biết được nhiều chuyện ở đây. Cuộc sống ở đây có nhiều điểm tương đồng với lúc trước, nhưng cũng có nhiều điểm khác. Quốc gia ở đây lại có quốc vương, không chỉ như vậy, còn có đế vương. Mà điều khiến tôi ngạc nhiên hơn hết, ba tôi, chính là quốc vương đó. Mà ông ấy còn là một minh quân, trị vì đất nước rất tốt. Vậy cũng có nghĩa là, tôi, Kinh Tú Vi, là một công chúa. Một nữ hầu mang bình sữa tới bên ta "Công chúa điện hạ, đã đến giờ uống sữa. Người đói rồi phải không." Soạt soạt, cửa phòng được mở ra. Một đứa bé trai xuất hiện. "Thủy Tinh, chơi với ta đi." Khuôn mặt háo hức đầy mong đợi. Kinh Tú Vi cùng Thủy Tinh đều nhìn ra cửa, tuy nhiên, biểu tình của mỗi người đều khác nhau. Thủy Tinh vui vẻ đi tới gần nó. "Hoàng tử điện hạ, người muốn chơi cái gì?" Mà tôi chỉ có thể suy nghĩ khi không nói được "Má ơi.. lại là anh ta?". Mà khoan, đợi chút, đói chết ta rồi a. Cho tôi ăn đã, ít nhất cũng để đồ lên bàn chứ. Nhìn bọn họ đi xa để lại tôi một mình, tôi lại thấy, uất ức quá đi.. ít nhất phải cho chút gì ăn chứ, thật không có lương tâm. Huhu. Cái thế giới này có tư tưởng trọng nam khinh nữ đến kì lạ. Ở đây chơi với hoàng tử quan trọng hơn để công chúa đói chết. Khốn kiếp, cái quốc gia chết tiệt. Nữ nhân chỉ là công cụ sinh nở, thật hoang đường. Tại sao lại có nơi ma quỷ như vậy? Ta giận rồi, ta phải thay đổi cái thế giới điên khùng này. Cả đôi mắt đều lóe lên lửa giận và sự cố gắng không thể dập tắt. Tôi có ba người "anh" cùng cha khác mẹ. Huynh trưởng là Kinh Tư Diệp, huynh thứ là Kinh Hoán Diệp và cuối cùng là anh ba Kinh Hoán Thịnh. À mà, thật ra lão nhị và lão tam có chút giống lưu manh. Mặc dù tôi có đói chết hay không, mỗi giờ mỗi phút hai tên lưu manh này đều tới tìm Thủy Tinh. Ít nhất, Kinh Hoán Thịnh nhỏ, người có lẽ rất thích tôi? Hoán Thịnh chỉ tay vào tôi nói với Hoán Diệp "Anh, nhìn nó xem, giống y như con giun đang bò!" Mà Hoán Diệp lại nhếch môi "Hừ, nó giống con bò xấu xí hơn." Bạn thử nghĩ mà xem, khi nghe ai đó bàn tán thế trước mặt mình cảm giác như thế nào? Nó vô cùng, vô cùng kì diệu. Chỉ có thể thở dài, giả bộ không nghe thấy. Tuy tôi là công chúa, nhưng nếu đối đầu với hoàng tử thì chuyện này không phải chuyện đùa. Cố gắng nở một nụ cười đầy dễ thương và vui vẻ. Hoán Thịnh ngước nhìn anh trai mình "Anh! Nó cười rồi, trông rất đáng yêu!" "Đối với nữ nhân không được sử dụng từ đáng yêu, nếu không sẽ làm họ hư." Hoán Diệp dạy dỗ thằng em của mình. Mặt Kinh Tú Vi có chút đờ ra khi nghe câu tiếp theo của Hoán Thịnh. "Ah, đúng á, xin lỗi, anh." Tôi chỉ trưng ra nụ cười siêu giả tạo nhưng lại rất cute. "Ahaha, haha..". Mịa nó, đừng thay đổi suy nghĩ nhanh như vậy! Tuy mình là đứa trẻ còn chưa biết đi, nhưng muốn sống sót ở thế giới kì lạ này, thì điều đầu tiên cần làm chính là kết giao thật nhiều bạn bè. Last edited by a moderator 3 Tháng năm 2019 Chương 3 Để có thể thành công thì mục tiêu đầu tiên mà Kinh Tú Vi tôi nhắm đến, chính là Kinh Hoán Thịnh. Cầm lên chiếc ô tô đồ chơi, tôi bò tới gần, đưa chiếc ô tô đến trước mặt cậu ta. Nở nụ cười tươi như hoa. Kinh Hoán Thịnh giật mình "Ây da, anh. Em ấy thật là.. nhưng, không đúng! Phải nói em ấy thế nào đây?" Với vẻ mặt thản nhiên như ruồi, Kinh Hoán Diệp vờn người lên, giơ tay nắm lấy chiếc xe đồ chơi. "Giống chó con. Tình cảnh như vậy cứ nói giống chó con là được." Mắt tôi khẽ dật dật "đừng dạy hư em trai, ngữ cảm không đúng một chút nào". Hắn lại nói tiếp "Nữ nhân chính là đồ đê tiện, có rất nhiều vi khuẩn". Miệng thì nói mà tay thì đã cầm khăn chùi đi chùi lại chiếc đồ chơi vừa lấy từ tay Tú Vi. Lau đến mức chỉ dùng hai chữ để miêu tả nó thôi "bóng loáng". Bà nhà ngươi chứ, hãy đợi đó, ta chấp nhận nuốt cục tức này. Nhất định sẽ khiến cho các ngươi đứng về phía ta! Cứ như vậy thời gian trôi qua, tuy còn chưa biết đi nhưng cũng đã có thể tự đứng dậy, cũng là lần đầu tiên tôi đối mặt với người được gọi là baba. Nhìn Kinh Tú Vi chập cha chập choạng bước đi tới gần mình, Kinh Kỳ có chút ngạc nhiên. "Nhanh như vậy đã biết đi, còn đi khá vững, nhưng cũng chỉ là con gái." Kinh Kỳ có rất nhiều người con, tuy thế lại chỉ có ba người con trai, con gái thì rất nhiều. Đối với việc này ông không hề vui. Bởi thực lực trong thế giới này người có thể sở hữu được cũng chỉ có đàn ông. Trên trán Kinh Tú Vi xuất hiện mấy vạch hắc tuyến. Là con gái thì sao hả? Xét ông rất đẹp trai nên tôi muốn bỏ qua những chuyện lần này, nhưng ông đi quá giới hạn của tôi rồi. Từ giờ trở đi, biệt hiệu của ông sẽ là "đầu gỗ". Lại nghe Kinh Kỳ nói tiếp. "Lần này hãy chuẩn bị tốt để mang thai con trai." Mà mẫu thân của tôi cũng rất vui vẻ "Thật sao! Được, em sẽ cố gắng!" Này này, việc sinh con trai hay con gái rốt cuộc có phải cứ muốn hay không là được đâu hả. Cố gắng cái con khỉ. Việc này phụ nữ có thể điều khiển sao. Ở đây, khoa học chắc rất phát triển, nhưng tại sao! Nhưng tại sao lại như vậy? Kiểu suy nghĩ lạc hậu này.. thật chẳng biết nên nói làm sao. "Ầu ặp ộ õe đầu gỗ". "Nha đầu này đang nói gì vậy?" Nghoảnh sang nhìn vợ mình nghi vấn. "Hình như nó nói đang rất nhớ ba ba." "Uh ah oh oa~Uh ah oh ua~" Nhớ cái khỉ gì chứ. "Anh xem, cười thật dễ thương." Kinh Kỳ ghét bỏ. "Phiền chết đi được, mau dẫn đi. Tôi cũng đi đây." Nói là đứng dậy bước đi ngay, tiếng giày cộp cộp cộp vang lên cứ thế mà xa dần. Đối mặt với cái tên đầu gỗ thế này, đại chiến làm nũng mà tôi vừa vạch ra cứ thế mà thất bại uh ah oa oh oa. Nhưng nghĩ lại, tôi còn nhỏ, có rất nhiều cơ hội. Mà sau đó tôi lại gặp được niềm hy vọng duy nhất ở đây, đồng thời cũng là chủ nhân tương lai của đất nước này. Anh cả, người khiến tôi có thể hiểu thêm về thế giới này. Kinh Tư Diệp cúi đầu, trên môi nở nụ cười tràn đầy hương thơm ấm áp của ánh mặt trời dưới bầu trời đông. "Đứa trẻ này chính là em gái của mình? Cười tươi như vậy, trông thật đáng yêu." Ở tại cái nơi quỷ quái này, chưa từng có một ai nói với tôi bằng một giọng ấm áp như vậy. Có lẽ do quốc vương "đầu gỗ" quá ưu tú nên sinh ra ba người con trai đều rất đập choai. Kinh Hoán Diệp và Kinh Hoán Thịnh vẫn là trẻ con, nhiều lắm chỉ có thể hình dung từ dễ thương với họ. Còn anh ấy lại làm tôi say đắm. Tên là Kinh Tư Diệp, là con trai đầu của hoàng phi thứ nhất. "Thật đáng yêu." "Cám ơn người, hoàng tử điện hạ." Mẫu thân của tôi tên là Giang Từ Anh, hoàng phi thứ ba. "Nếu là con trai thì tốt biết bao.." dừng lại một chút, anh lại nói "Em ơi, nữ nhân sống ở thế giới này đều rất đau khổ. Thân là anh hai, hễ nghĩ đến em phải đối mặt với những cực khổ sau này, thật là đau lòng." Tôi không thốt được lời nào chỉ cứ thế ngồi trên cánh tay anh, được anh bế lên, nghe anh thủ thỉ về cuộc sống, đau khổ mà nữ nhân tại thế giới này phải chịu đựng. "Nữ nhân không có sức mạnh chuyển đổi thế giới này. Nhưng mà.." nhẹ nhàng sờ đầu Tú Vi, cậu không biết sao nhưng vừa nhìn đã rất ưa thích cô em gái này ".. anh vẫn hy vọng một ngày nào đó, em cũng có thể có được sức mạnh ấy. Tuy em không có lớp vo của 'nam nhân' nhưng hoàn cảnh của chúng ta rất giống nhau." Tôi ôm chặt người Kinh Tư Diệp, "Oa ua uh ui đẹp trai quá. " Giang Từ Anh nắm lấy tay Kinh Tư Diệp "Hoàng tử điện hạ, con không thể nói như vậy. Con không phải là hoàng tử đầu tiên sao?" "Con không có một chút ma lực nào, nếu không phải là hoàng tử, thì chắc đã sớm bị bỏ rơi hay giết chết." "Xin đừng nói như vậy. Mặc cho người khác có nói gì, con cũng là vị hoàng tử đâu tiên của đất nước này. Ta cũng sẽ ủng hộ con hết mình." Tôi suy nghĩ. Xem ra cái thế giới này, thứ gọi là "ma lực" rất quan trọng. Nghe nói nó có thể nắm giữ uy quyền lớn nhất của thế giới này. "Thời gian tiếp đây con không được gặp mẫu thân rồi." Nói xong liền quay lưng rời đi. Chỉ một chút này cũng đã đủ để tôi có thể cảm nhận được nỗi cô đơn và bi thương mà anh ấy phải chịu đựng. Hai hàng lệ của Giang Từ Anh liên tục tuôn chảy. "Hoàng tử điện hại lại bị đế quốc bắt đi làm con tin". Tuy không có ma lực nhưng thân phận là hoàng tử đầu tiên vẫn còn đó. Có lẽ là do trong ánh mắt của anh ấy, tỏa ra một nỗi buồn không phải của một đứa trẻ 13 nên có. Tuy bây giờ tôi rất muốn giúp anh ấy, nhưng tôi chỉ có thể cảm thán trước vẻ ngoài và sự ấm áp của trong lòng anh ấy mà thôi. Chương 4 Trò chơi chính thức bắt đầu Sau đó, một thời gian nữa lại trôi qua. Mà hai tên kia vẫn không hề chịu buộng tha cho tôi! Kinh Hoán Thịnh cầm con bút bê hình người ném ra xa, có lẽ nó rất thích chơi trò này đối với ta. "Mau tha về" Tôi phải dùng cả tứ chi nhanh chóng bò đi rồi lại bò trở về, trên tay nắm cái thứ đồ chơi đó đưa cho hắn. Quả thật, tôi thấy mình chả khác gì con ch* đang cố gắng lấy lòng chủ mình. Khổ quá. Khóc thầm T. T Ai thấu nỗi đau này. Ing Kinh Hoán Thịnh "Woa, giỏi như vậy. Quả là con chó con." Mẹ kiếp. Ngươi rốt cuộc muốn khen ta hay muốn chửi ta? Kinh Hoán Diệp không đồng tình với em trai mình "Gọi nó là chó là đã xem trọng nó rồi." "Vậy chúng ta gọi nó là chó xx?" Haha được rồi. Các ngươi thắng, vốn dĩ các ngươi cũng chẳng thể hiểu được cái gì gọi là ám khí giấu sau nụ cười. Tuy rằng trải qua những tháng ngày xui xẻo như vậy. Nhưng mỗi khi được mẫu thân Giang Từ Anh đọc sách cho nghe, tôi cũng vui vui. Vì thế mỗi lần tôi đều chui vào trong lòng bà ngồi. Không có cách nào ra ngoài, việc duy nhất để Kinh Tú Vi làm lấy làm thú vui chính là đọc sách để có thêm kiến thức. Văn tự nơi này không giống văn tự mà thế giới cô sống trước kia nhưng cô có thể học chúng một cách tự nhiên. Giống như vốn dĩ Kinh Tú Vi chính là người của thế giới này. Cho đến khi ngẫu nhiên nhìn thấy giấy và bút. Thời khắc ấy, tôi rất nhớ Tuấn Kiệt. Dù không biết vì sao trí nhớ tệ như vậy nhưng mỗi cử chỉ hành động hay từng chi tiết nhỏ bé nhất của anh tôi đều nhớ vô cùng rõ ràng. Tay bất động cũng theo dòng tâm trạng của tôi mà viết một hàng chữ "rất muốn gặp anh". Nhìn dòng chữ nguệch ngoạc trên giấy, chữ trong đầu và chữ viết ra không giống nhau. Mà chắc nó đúng rồi. Dù gì cô cũng đọc hiểu nó mà. "Bụp" Con gấu bông từ tay Giang Từ Anh rơi xuống, cô không giấu được vẻ kinh ngạc trong đáy mắt mình. "Không phải chứ.. do con viết ư?" Haha Tôi cười trừ, nhanh tay viết lên hai hàng chữ. "Mami, rất đẹp." Giang Từ Anh đưa tay lên che miệng. Trời đất ơi.. đứa con chưa biết đi của tôi lại biết viết chữ. Tôi có chút lo lắng, có phải mình nên khiêm tốn chút, không nên để lộ sự thiên tài này quá sớm? Thế nên Kinh Tú Vi cố tình viết sai chữ, chắc trình độ vậy cũng đủ để họ biết trình độ lợi hại của cô. Giờ đáy lòng Kinh Tú Vi là một chuỗi kiêu ngạo. Dù hiện giờ chưa có ma lực nhưng tục ngữ nói không sai, không có trâu thì bắt ngựa cày ruộng thay. Ừ thì.. thật ra cô chỉ là thiên tài "dỏm", cơ mà trước mắt người khác cô có lẽ có thể giả bộ một tí. Một tí thật nhá. Kinh Kỳ lấy bừa một trong những tờ giấy mà Kinh Tú Vi viết lên nhìn xem. "Đây là nha đầu viết?" Hừ, còn không mau biểu lộ tình cảm. Đừng đem tôi so sánh với những đứa con gái khác, tiềm năng của tôi không phải là giả. Giang Từ Anh ".. Đúng vậy" "Căn bản là đọc không hiểu". Giây phút đó, tôi hóa đá. Điều mà tôi nghĩ bây giờ, quan trọng là ông có biết cái thứ ông đang xem là chữ của đứa trẻ một tuổi? Ông có phản ứng gì vậy? Ông là thiên tài sao? Hứ! Giang Từ Anh nhẹ nhàng cảm khái "Đâu thể so sánh chữ viết ngay ngắn lúc một tuổi của anh". Kinh Tú Vi tức giận tới người cũng run lên. Được, ông là thiên tài. Có thiên tài nào vô duyên như ông không? Kinh kỳ chính là một đại boss khó tính. Nếu có thể thu phục được ông ta, thì đây là rất có lợi cho cô. Làm gì có núi tựa nào tốt hơn thế. Tôi bò lại bám lấy chân Kinh Kỳ. Kinh Kỳ khó chịu đá chân ra "Phiền chết đi được". Cô bị đá nằm lăn quay, nhanh chóng ngồi bật dậy cười haha. "Không khóc? Ta còn tưởng nha đâu này sẽ khóc thật to chứ." Ông nghĩ sao vậy, tất nhiên ta sẽ không khóc rồi. Ông đá ta bảy lần thì ta cũng sẽ đứng dậy tám lần cho ông xem. Giang Từ Anh "Nó rất giống anh, rất thông minh." "Vẫn là đứa nha đầu." Dám xem thường ta như vậy. Ông cứ đợi đó, rất nhanh thôi ta chác chắn sẽ thu phục ông! * * * Ba năm sau. ".. Không được." Tuy vẫn còn trọng nam khinh nữ nhưng ít nhất thời khắc này.. hahaha, muốn cười thật lớn quá. Kinh Hoán Thịnh "Làm giúp anh không được sao?" Ánh mắt Kinh Tú Vi xẹt qua một tia sáng. Bị dụ rồi. * * * bọn họ sẽ phải nghe lời tôi. Giáo huấn từ giờ trở đi, chính thức bắt đầu. "Nhưng em sợ phụ vương la. Phụ vương không cho phép làm như vậy. Nếu không người ta sẽ bị mắng". Uhh.. tôi có một cái cớ vô cùng tuyệt vời, hehe. Là phụ vương đó. Tuy là phụ hoàng đầu gỗ chỉ biết trọng nam khinh nữ, nhưng bây giờ nó rất hữu dụng. Kinh Hoán Thinh "Em thực sự khong giúp anh?" "Xin lỗi nhé ca ca, người ta cũng hết cách rồi, không thể làm trái mệnh lệnh của phụ vương". "Một lần thôi mà. Lần trước cũng nói vậy mà.." "Đó là lần trước!" Hừ, tiểu tử ngươi muốn đối phó với chị còn thua xa. Kinh Tú Vi thở ra một hơi "Như vậy được không nè." "Làm sao? A, không được ăn sô cô la của anh". Ây da, ai cần thứ sô cô la đó của anh! Kinh Hoán Thịnh mê sô cô la tới nỗi ăn không kiềm chế, vì vậy bị phụ vương qy định mỗi ngày chỉ được ăn một cục. Bây giờ đối với anh ta không có thứ gì quan trọng bằng sô cô la. Kinh Hoán Thịnh tức giân, ngay cả nắm đấm cũng giơ lên "Tuyệt đối không được giao cho em". Uh uh anh cứ ăn sô cô la của anh đi. Kinh Tú Vi đưa cho Kinh Hoán Thịnh một tờ giấy "Ký vào đây là được, vậy gười ta sẽ làm bài tập giúp ca ca". "Một tờ giấy trắng?" "Không kí không được". "Biết rồi. Ký là được chứ gì." Tôi chấp nhận làm giúp anh ta, còn nội dung của tờ giấp ư? Tất nhiên là viết vào sau rồi. Tôi sẽ không làm uổng phí tờ giấy này, chỉ cần một chữ kí của hoàng tử là đủ. Thật ra làm như vậy rất không làm sao. Giang Từ Anh nhìn mình bằng awnhs mắt lo sợ nhưng không sao, chỉ cần nói "Mẹ ơi, con yêu mẹ" vậy là xong tất cả. Tôi nằm mơ cũng không ngờ có được ngày hôm nay. Hai chân của tôi xém nữa là ngồi bệt xuống đất, người mà tôi hằng mơ cuối cùng cũng xuất hiện trước mặt tôi. Lý Tuấn Kiệt? Chỉnh sửa cuối 5 Tháng bảy 2019 ngôn tình nữ vương xuyên không
13 lượt thích / 2,202 lượt đọc Chuyện này rất hay mình lấy từ 1 bạn trên app mê đọc truyện các bạn hãy tải app này về xem nhé chuyện cực hay luôn ý Có thể bạn thích? [Xuyên Thư] Ta ở tinh tế viết cẩu huyết kịch bạo hồng Chinhchinh2k2 34 1 27 Cảnh báo, Cảnh báo, cảnh báo... tâm tình đang tốt thì nên đọc … Cô Vợ Tái Sinh hinhnhiiii 1,050 53 137 Trước khi sống lại Thương Tình bị mẹ kế và cô em gái vắt kiệt y thuật xuất sắc lại trở thành công cụ để em gái thành danh sau đó nhiễm virus K trở thành vật thí nghiệm suốt ba năm trời cuối cùng chết không nhắm mắt. Sau khi sống lại cô thề phải bảo vệ mọi thứ thuộc về mình khiến tất cả những người hại cô phải gặp báo ứng. Từ đó, cô trở thành kẻ máu lạnh vô tình xử lý mẹ kế, trừng trị em gái.… [AllIchigo] Oneshot Đủ thể loại Mamacuacacbemain 3,690 322 31 Bạn đã bất lực khi biết các fic all x ichigo đều là hàng hiếm và nếu có thì một ít fic đã drop từ 2018 đến giờ chưa ra? Đừng lo vì đã có tôi, người sẽ đẻ ra cái fic này cho mọi người đọc =Mỗi chương đôi khi sẽ có 1 char nào đó x Ichigo và kể cả allichigoThể loại thì có các kiểu như hài hước, ngược, ngọt, HE, OE, SE, có quay xe, ...Tôi chơi luôn các couple nữ công lẫn nam luôn, miễn cục cưng Ichigo của tôi đều bị nằm dưới mà thôi. Nói vậy thôi chứ nếu có couple nữ công x Ichigo thì đó chỉ như là chiều chuộng, yandere và chiếm hữu mà biết rằng hiện nay sẽ ít người đu allichigo này lắm nên trường hợp bị flop cực nặng là chuyện không thể chắn khỏi;-;Lịch ra chap thì mỗi tuần 1 chap và có thể rơi vào những ngày cuối tuần. Ai không thích thì có thể click back!Cảm ơn mọi người đã đọc đến đây, nếu bạn cảm thấy thú vị với fic này và bấm đọc nó thì tôi trân thành cảm ơn>… [cover PuFe] Ảnh Hậu Khó Theo Đuổi AlizNguyenxx 195 50 11 Chiến hạm Chipu - Nhã SắtTác giả Thư ThưEdit Độc Tôn Thần Nữ… Khi Mùa Hoa Nở Lethithaonhu 16 0 2 Truyện mình viết hầu như sẽ không có cảnh xôi thịt nha , vì mình không giỏi diễn tả những cảnh như vậy nên mong mọi người thông cảm nha… rvss3 nắng wwibvie 0 1 1 textfic nè quẹo lựa… 2jm 𓍯vi mat anh mat troi distpdmusic 201 31 1 [jaemrina] mặt trăng khóc.… [SANRI/TTHL] HOA XẤU HỔ HAY HOA BẮT MỒI? torotoro0502 0 0 1 Santa là một vũ công vô danh. Không cam chịu bị số phận vùi dập, không muốn từ bỏ đam mê, Santa làm liều nhờ Vu Dương tìm cho mình một "kim chủ". Vừa hay, chủ tịch tập đoàn thời trang ONE là Rikimaru đồng ý nâng đỡ chàng vũ công này. Thể loại Ngọt, hài, 18+, giới giải tríCp phụ AK x Vu Dương, Daniel x Patrick… II taekook II Thỏ Ngắn mhang41 20,646 1,019 40 Đây là tác phẩm đầu tay mong các bạn sẽ đón nhận❤️🔥✨Tên fic Thỏ NgắnTác giả loại Fanfiction,text,TaekookCp chính TaekookCp phụ Yoonmin,NamjinSinh tử văn6k Bồ em thvjsh 606 83 4 Sanghyeokie là bồ emmmm><…
TRUYỆN TRANH TIỂU THUYẾT CỬA HÀNG XU ĐĂNG TRUYỆN TRUYỆN TRANH TIỂU THUYẾT CỬA HÀNG XU ĐĂNG TRUYỆN FAQ – Hỏi & Đáp Giỏ hàng Liên hệ Về chúng tôi THẢO LUẬN TRUYỆN NÀY 17 Comments MihoPham Cả một vương quốc từ vua đến lính mặn chát 😆😆 thanhtayy Cười ỉa tập này = blueocean Truyện này mình k thích nữ chính cho lắm, Nuôi chó 5 năm cũng còn có tình cảm mà n9 ở với cha hay mấy anh mà sao k thấy tý tình cảm nào hoặc có nhưng chư tới 1 trang chuyện đã hết hay sau đó tan biến dù cho họ có làm rất nhiều chuyện vì n9. Xin đừng nói là n9 k biết. Ở 20 năm mà k biết sự khác biệt thì ảo quá. Trang Nguyễn Mới có 16 năm à bạn,nu9 cũng có mà tại dấu nhẹm lòng thôi,thử hỏi bị 2 tiểu quỷ đặc biệt danh là chó mập ai vui,rồi nhất là tiểu quỷ nhỏ toàn chơi trò “mau tha về” thử hỏi bạn là nu9 chắc vui. Hoàng Ngọc Bảo Hân Phải mua xu. Hu hu buồn ghê Tịch Mịch Mấy anh thị vệ tự bổ não ghê qué Nguyễn Sam Lí luận cười ỉa bộ này ko bao h hết muối Be lun06 Hay vl. Càng coi càng hứng thú lamphong565 Tầm này thì liêm sĩ j nữa 😂 lamphong565 Phân chó ơi là phân chó, làm tới vậy thì thơm bà nó đi. Cười lăn lộn 😂😂😂😂 Trang Nguyễn Cục phân chó năm nay mấy tuổi rồi nhỉ Hà Tuấn Minh Đã 20 năm và mấy con người trong vương quốc đó vẫn đéo già đi Anh Thế Mấy bố kị sĩ hài vcc Cung Âu Mấy a ko làm nhà văn thì uổng phí tài năng 😂😂😂😂 Trang Nguyễn Mấy anh kị sĩ đặc nhiệm có trí tưởng tượng cao xa ghê phutrung0122 Hoàng tử kim trang vi hoho CÓ THỂ BẠN CŨNG THÍCH
nghe bao toi la con gai vuong