neu biet tram nam la huu han online
Hãy tin là mình được yêu trong khoảnh khắc này, nhưng đừng chắc rằng sẽ được yêu mãi mãi. Nếu chịu chừa chỗ cho sự đổi thay, ta sẽ tránh được không ít tổn thương sâu sắc. Tôi không cho niềm tin là món quà vô giá mà ta dành cho người khác. Bởi đôi khi, sự tin
Như số liệu hệ thống đã thống kê, sản phẩm Sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn (Tái bản năm 2021) thương hiệu No Brand hiện đang được đăng bán trực tuyến Tiki.. Quý khách hàng có thể mua được sản phẩm Sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn (Tái bản năm 2021) ở: Toàn quốc, Hồ Chí Minh (TP.HCM - Sài Sòn), Hà
Bookish PenChat #3: Nghe họa sĩ t.hờ kể chuyện bìa sách Nếu biết trăm năm là hữu hạn. Xuất bản lần đầu năm 2012, tác phẩm Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn đã chạm mốc 10 năm tuổi, với 30 lần tái bản và luôn nằm trong danh sách best-seller của Phương Nam Book. Để kỷ niệm
Thể loại: Xuyên không, Dã sử Việt, hài hước, 1% kì ảo, 1x1, HETên truyện: Thời Trần có một "chàng" Ngự sử (Tên cũ: Tam sinh hữu hạnh)GỠ MÌN: Có chuyển giới danh nhân lịch sửTác giả: Thiên Địa Linh LinhNgày đăng chương đầu tiên lên King's Novel: 27/06/2017Vì mình có tính chiếm hữu khá mạnh, không thích việc
Giới thiệu chung. Nếu bạn là một người thích sách, thích đọc và là một người thích chiêm nghiệm về cuộc sống thì chắc hẳn, bạn sẽ không bao giờ có thể bỏ qua được cuốn sách "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" của tác giả Phạm Lữ Ân.Từng câu, từng chữ trong cuốn sách này như những giọt nước thanh
NHAN ĐỀ: Nếu biết trăm năm là hữu hạn: Tác giả: Phạm Lữ Ân: Nhà xuất bản: NXB Hội Nhà Văn: Tóm tắt: Cuốn sách nếu biết trăm năm là hữu hạn gồm những câu chuyện về những chủ đề quen thuộc trong cuộc sống như tuổi thơ, tình yêu, công việc, gia đình, con người,
Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. “Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…” Chỉ xuất hiện vỏn vẹn trong hơn bốn mươi bài viết trên chuyên mục Cảm thức của Bán nguyệt san 2! số Chuyên đề của báo Sinh Viên Việt Nam, Phạm Lữ Ân là một tác giả đã âm thầm tạo nên hiện tượng đặc biệt trong văn hoá đọc của giới trẻ Việt nam hiện nay. Các bài viết của Phạm Lữ Ân được đăng tải, trích dẫn rất nhiều lần trên các trang web, trên blog cá nhân, đươc đọc trên Youtube, thành cảm hứng cho sáng tác ca khúc và cả kịch bản phim với những lời bình ưu ái. Với nhiều bạn trẻ, những bài viết này như đã thưc tỉnh trái tim và nhận thức của họ về cuộc đời, vốn chứa đựng nhiều cơ hội phát triển nhưng cũng đầy ắp lo toan. Bằng giọng văn dung dị, thân mật, giàu cảm xúc và có khi rất quyết liệt, tác giả dẫn dắt người đọc đi sâu vào những cảm nhận khác nhau về cuộc đời, về tình yêu trong góc nhìn tỉnh táo và không ngộ nhận Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi, về tình bạn Dư vị từ những tình bạn nhạt nhoà, về sự thành bại trong cuộc đời Còn thời cưỡi ngựa bắn cung, về sự chờ đợi một cơ hội ngắn ngủi và cả một vận hội trong sự an nhiên và điềm tĩnh Như chờ tình đến rồi hãy yêu... Không ít người cho rằng mình đã tìm thấy điều gì đó lạ lẫm và tươi mát trong nhận thức từ những bài viết này. Một số thú nhận mình đã đọc đi đọc lại những bài viết của Phạm Lữ Ân và mỗi lần đọc đều tìm thấy một ý nghĩa mới mẻ tiềm ẩn trong đó. Với hiệu ứng của các bài viết, cái tên Phạm Lữ Ân luôn khiến bạn đọc tò mò. Và thật thú vị khi biết được bút danh này là sự kết hợp của hai nhà báo viết cho giới trẻ, cũng là một đôi vợ chồng. Nhờ sự kết hợp nhuần nhuyễn giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế và sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài Cảm thức này đã đưa ra được những kiến giải đầy thú vị và vô cùng sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai trong chúng ta, ở bất kỳ lứa tuổi nào. Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã…để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…” Nếu biết trăm năm là hữu hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Nếu biết trăm năm là hữu hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng… Với tập hợp 40 truyện ngắn, chắc hẳn đâu đó xung quanh những câu chuyện ấy, ta sẽ vô tình bắt gặp chính ta. Nếu biết trăm năm là hữu hạn là một quyển sách dành cho nhiều người. “Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biết buồn”. “Biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui...” Trích "Những khoảng trống không phải để lấp đầy" *** "Nếu biết trăm năm là hữu hạn" đưa bạn đọc đến nhiều cung bậc cảm xúc, những không gian tưởng chừng không thể quay về, vừa hoài niệm, sâu sắc, lại giản dị, chân thành... Phạm Lữ Ân là bút danh chung của 2 tác giả đồng thời là một cặp vợ chồng được rất nhiều bạn đọc trẻ yêu mến Đặng Nguyễn Đông Vy và Phạm Công Luận. Nhờ kết hợp giữa cái nhìn trong trẻo, tinh tế, sắc sảo với sự từng trải, thương yêu và khoan dung, những bài viết của tác giả được những kiến giải đầy thú vị và sâu sắc về cuộc đời, không chỉ cho giới trẻ mà cho bất cứ ai, ở bất kỳ lứa tuổi nào. Nếu biết trăm năm là hữu hạn là cuốn sách đưa bạn đọc đến nhiều cung bậc cảm xúc, những không gian tưởng chừng ta không thể quay về, vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Cuốn sách cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng… Đôi khi giữa bộn bề cuộc sống, bạn không nhận ra bản thân đã lãng phí thời gian, tiền bạc, công sức... vào những thứ vô bổ. Nhiều lúc bạn vội vàng chạy đua cùng thời gian mà quên cảm nhận những thay đổi, điều thú vị, hạnh phúc xung quanh ta. Cứ thế, ta vội vã làm, ăn, ngủ, yêu và vội vã… sống. "Người ta gọi tuổi mới lớn là 'tuổi biết buồn'. 'Biết buồn' tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. Để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm vui...". Cuốn sách với cách viết nhẹ nhàng, giọng văn như thủ thỉ, khiêm nhường khiến người đọc như được đắm mình trong những dòng cảm xúc. Đọc 40 truyện ngắn, độc giả có thể bắt gặp bản thân ở những câu chuyện ấy. Những điều ấy khiến ta phải dừng lại suy ngẫm, chiêm nghiệm lại bản thân mình để sống tốt hơn cho mình và mọi người xung quanh. “Có những món quà mà bạn không cần phải tốn tiền mua. Có những món quà mà bạn luôn muốn được nhận. Có những món quà mà người khác chờ đợi bạn tặng”. Bạn hãy sống trọn vẹn cho ngày hôm nay, sống thật và dành cho nhau những gì tốt đẹp nhất để cảm nhận cuộc sống từ chính tâm hồn mình vì “Ngày mai bắt đầu từ ngày hôm nay”. Có thể nói, Nếu biết trăm năm là hữu hạn là quyển sách dành cho những người đang mất phương hướng trong cuộc sống. Bởi cuốn sách là các chân lí, quan niệm nhân sinh của người từng trải viết về tình yêu, tình bạn, gia đình... giúp bạn suy nghĩ lạc quan, xác định được hướng đi đúng đắn cho cuộc đời. Mời các bạn đón đọc Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn của tác giả Phạm Lữ Ân.
1. THÔNG TIN SÁCH/EBOOK Tác giả Phạm Lữ Ân Download sách Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn ebook PDF/PRC/MOBI/EPUB. Tải miễn phí, đọc online trên điện thoại, máy tính, máy tính bảng. Danh mục TRUYỆN NGẮN – BÚT KÝ 2. DOWNLOAD Định dạng PDF Download Định dạng PRC Download Định dạng EPUB Download Bạn không tải được sách ? Xem hướng dẫn nhé Hướng dẫn tải sách 3. GIỚI THIỆU / REVIEW SÁCH ” Tôi đã luôn tìm đọc những bài viết cảu tác giả Phạm Lữ Ân từ hồi còn hay đọc các ấn phẩm Hoa học trò hay Hoa học trò 2!. Tôi bị cuốn hút bởi những lời văn giản dị, nhẹ nhàng mà đầy tinh tế ấy. Phạm Lữ Ân có cách kể chuyện mà khiến cho độc giả cứ như nuốt lấy từng chữ vậy. Đọc xong, gấp sách lại, vẫn thấy những câu chữ còn lởn vởn quanh đây, những hình ảnh liên tưởng hiện lên rõ nét. Đến khi đọc tuyển tập truyện ngắn này, tôi mới biết được rằng Phạm Lữ Ân thật ra là hai người. Dù vậy, tuy hai mà một, cách viết của họ lồng ghép trong nhau, đến nỗi khi đọc truyện của người này lại cứ ngỡ là do người kia viết. Tóm lại, đây là một cuốn sách các bạn nên đọc,rất nhiều tâm tư,tình cảm được tác giả gửi gắm vào những con chữ. Sách in đẹp, giấy tốt, có bọc nylon của Tiki giúp bảo quản sách được lâu dài.” ” Cuốn sách gồm những mẩu truyện nhỏ nhưng tràn đầy ý nghĩa đáng được suy ngẫm. Những mẫu truyện quen thộc, bình dị diễn ra trong cuộc sống thường ngày, có lẽ nó chỉ là những tình tiết nhỏ trong một câu chuyện nhưng lại được Phạm Lữ Ân viết lên với một ý nghĩa khác. Phải chăng trong cuộc sống bộn bề ta lướt qua những điều nhỏ nhặt này, với cuốn sách ta sẽ nhận ra ý nghĩa trong đó. Một cuốn sách rất đáng ̣được đọc, suy ngẫm những mẫu truyện nhỏ này và nó giúp chúng ta cảm nhận cuộc sống một cách ý nghĩa hơn. ” ” “Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn” là cuốn sách tôi thích nhất của Phạm Lữ Ân. Cuốn sách gồm nhiều mẫu truyện, tản văn ngắn nói về cuộc sống xung quanh ta, từ tình cảm gia đình, bạn bè, học vấn,… thậm chí cả những điều ta tưởng chừng như nhỏ nhặt nhất nhưng lại không biết cách trân quý nó thì mọi thứ rồi cũng sẽ tuột khỏi tầm tay ta vì “trăm năm” là “hữu hạn”… Văn phong giản dị, gần gũi với lối suy nghĩ đúng với thực tế cuộc sống khiến ta phải nghiền ngẫm khi đọc, lật giở từng trang sách và nhìn nhận lại cuộc đời của chính mình… Một cuốn sách rất có ý nghĩa với tôi, tôi đã dành ra mỗi ngày một ít thời gian để đọc một mẫu truyện ngắn và suy ngẫm về nó, về chính mình. Tôi tin rằng nếu bạn là một người yêu thích văn học thì khi cầm trên tay cuốn sách này bạn sẽ hiểu được điều tôi đã nói!. ” Ai qua là bao chốn xa… Có một hôm, tình cờ lạc vào forum tường cũ, tôi đọc được câu này của một người bạn thân thiết thuở ấu thơ. “Bình yên – là khi được ra khỏi nhà”. Tôi hiểu vì sao bạn viết vậy, và tôi đọc được phía sau dòng chữ ấy là một nỗi buồn vô hạn. “Nhà” chỉ là một từ ngắn ngủi, nhưng hàm nghĩa của nó thì có thể rất mênh mông. “Nhà” trong nỗi buồn của bạn là căn biệt thự vắng người, và mỗi khi có người thì đầy tiếng cãi vã. “Nhà” trong ký ức của tôi là nơi tôi chạy quanh chân ba trong cái sân nhỏ có trồng những cây cà chua khi tôi chưa đầy ba tuổi. “Nhà” trong nỗi nhớ của cô bạn thân vừa dọn qua khu phố mới kín cổng cao tường, chính là cái xóm nhỏ ồn ào mà thân mật, những ngôi nhà cũ có hàng rào thấp và thưa, nơi người này có thể đứng ngoài đường mà lơ đãng ngó vô phòng khách nhà người khác. “Nhà” đối với những người xa quê hương chính là cái dải đất hình chữ S nhỏ nhắn bên bờ biển Đông, và đối với những phi hành gia làm việc trên trạm không gian, nhà có thể chính là viên ngọc xanh tuyệt đẹp ngoài vũ trụ kia đang quay rất chậm. “Nhà” cũng có thể là tình yêu của một ai đó dành cho ta, là trái tim ấm áp của một ai đó, nơi mà ta luôn ao ước được chạy đến náu mình. Để tìm lại sự bình yên. “Nhà” chỉ là một từ ngắn ngủi, nó không đồng nghĩa với sự bình yên, nhưng chúng ta vẫn luôn khao khát rằng nó gắn với sự bình yên. Và khi nào “nhà” trái nghĩa với bình yên thì đó là khởi đầu của sự bất hạnh. Tôi tin rằng, mái nhà nào cũng từng có lúc đồng nghĩa với niềm vui và cả sự bình yên. Nhưng bạn của tôi ơi, sự bình yên của nhà không phải là điều có sẵn. “Nhà” là phần cứng, còn sự bình yên, hạnh phúc, niềm vui là phần mềm. Gia đình là phần cứng, còn tình yêu và sự thấu hiểu là phần mềm. Vậy cho nên, sự bình yên là thứ phải được thiết lập, và vì thế, có thể tái thiết lập. Nếu ta là một phần của “nhà”, dù chỉ là một phần nhỏ, nếu ta thật mong muốn mái nhà thân yêu của ta có được sự bình yên, hay lại có nó một lần nữa, thì ta phải tham gia vào quá trình thiết lập đó. Bằng một nụ cười xoa dịu, bằng một câu nói vị tha, bằng sự yêu thương nhẫn nhịn, bằng trái tim sẵn sàng sẻ chia, bằng một cái nắm tay thấu hiểu, hay có thẻ bằng một giọt nước mát. Dù thế nào, cũng không phải bằng sự buông xuôi. Để kéo những trái tim về gần với nhau. Để biến “nhà” thành một nơi ta phải luyến tiếc khi rời xa và luôn mong mỏi quay về.
Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn Tác giả Phạm Lữ Ân “Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…” Có đôi khi những bộn bề của cuộc sống cuốn ta đi như dòng nước hững hờ cuốn trôi chiếc lá. Cứ thế, ta vội vã làm, vội vã ăn, vội vã ngủ, vội vã yêu và vội vã… để sống! Chắc hẳn đã không ít lần mỗi chúng ta đều thốt lên “giá như…” Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn, đưa người đọc đến nhiều tầng của cung bậc cảm xúc, đến nhiều không gian tưởng chừng ta không thể quay về. Vừa hoài niệm, sâu sắc, vừa giản dị, chân thành, vừa quá khứ, hiện tại. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng… Với tập hợp 40 truyện ngắn, chắc hẳn đâu đó xung quanh những câu chuyện ấy, ta sẽ vô tình bắt gặp chính ta. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn là một quyển sách dành cho nhiều người. “Người ta gọi tuổi mới lớn là “tuổi biết buồn”. “Biết buồn” tức là chạm ngõ cuộc đời rồi đó. Biết buồn tức là bắt đầu nhận ra sự hiện hữu của những khoảng trống trong tâm hồn. Biết buồn là khi nhận ra rằng có những lúc mình cảm thấy cô độc. Khi đó, hãy dành cho sự cô độc một khoảng riêng, hãy đóng khung sự cô đơn trong giới hạn của nó, như một căn phòng trống trong ngôi nhà tâm hồn. Mỗi lần vào căn phòng ấy, dù tự nguyện hay bị xô đẩy, thì bạn vẫn có thể điềm tĩnh khám phá bản thân trong sự tĩnh lặng. để rồi sau đó, bạn bình thản bước ra, khép cánh cửa lại và trở về với cuộc sống bề bộn thường ngày, vốn lắm nỗi buồn nhưng cũng không bao giờ thiếu niềm ” Trích “Những khoảng trống không phải để lấp đầy”Nếu có điều kiện quý độc giả nên mua bản gốc tại các cửa hàng sách trên toàn quốc để ủng hộ tác giả. Download ebook PDF Xem thêm Sách ngôn tình
Ngôn Tình Nguồn 123,139 Hoàn Thành 170000 17/12/2013 Đánh giá từ 28 lượt “ Nếu biết trăm năm là hữu hạn, cớ gì ta không sống thật sâu…”Tác giả Phạm Lữ Ân dường như đã thổi một luồng gió mới vào nền văn học nước nhà, tạo nên một trào lưu trong giới trẻ. Truyện Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn là tuyển tập truyện ngắn đầy xúc cảm của nhà của tác giả luôn mang theo những triết lý sống, những bài học thực rất giản đơn và nhỏ bé nhưng lại có sức lay động người đọc bằng lối viết văn chân thật, mượt mà và ấm áp. Truyện là những suy nghĩ về cuộc đời, về con người trong cuộc sống hiện đại, dường như ta vẫn vội vã làm mọi thứ kể cả yêu thương để rồi sau này chợt hối tiếc, giá như ngày ấy ta chậm lại một chút, đủ để dùng cả trái tim và lý trí cảm nhận thì không thể dằn vặt trong những nuối tiếc này. Bước vào thế giới của Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn bất chợt bạn lại thấy mình ở đâu đó, có cái gì đó chạm vào những góc khuất trong tâm hồn, có chút bâng khuâng khó tả. Ta phải làm gì khi dòng đời trôi chảy, làm gì trước sự đổi thay thế thái nhân tình, trước những biến cố trong cuộc sống, có nên chăng phải sống chậm lại. Mời bạn đón đọc truyện ngôn tình đặc sắc này để tìm câu trả lời cho chính mình.
Bạn đang đọc truyện Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn full đã hoàn thành của tác giả Phạm Lữ Ân. Bao gồm 40 truyện ngắn cho nên không có lời nhất định cho mỗi câu chuyện, chỉ là trong tất thảy cái riêng lẻ đó lại hợp thành một cung bậc cảm xúc sâu sắc gửi gắm đến mọi người. Biết đâu trong vài câu chuyện ngắn ta bắt gặp chính mình, bắt gặp ta chính là ai trong cuộc đời này. Nếu Biết Trăm Năm Là Hữu Hạn cứ thế cuốn ta đi một cách nhẹ nhàng và đầy sâu lắng…Nhịp sống hiện đại khiến chúng ta làm việc gì cũng vội vàng chưa bao giờ chậm rãi thưởng thức điều gì, cũng giống như một cuộc chạy đua của mỗi người trên hành trình sống của mình để rồi bỗng có lúc dừng chân lại suy nghĩ để ta đều thốt lên hai chữ “giá như…” Tưởng chừng như tất cả không thể quay về, vừa hoài niệm lại sâu sắc, bộc lộ được sự giản dị, chân thành của con người trong quá khứ và hiện tại. Tựa như người ta nói tuổi mới lớn mang theo nhiều nỗi buồn, thì hãy để nỗi buồn ấy có một khoảng không riêng, đóng khung và đặt ra một giới hạn cho riêng nó. Và nếu trăm năm là hữu hạn, thì sao không thật sự sống hết khoảng đời hữu hạn đó.
Review sách “NẾU BIẾT TRĂM NĂM LÀ HỮU HẠN” Nguyễn Cẩm Vân “Nhà” chỉ là một từ ngắn ngủi, nó không đồng nghĩa với sự bình yên, nhưng chúng ta vẫn luôn khao khát rằng nó gắn với sự bình yên. Và khi nào “Nhà” trái nghĩa với bình yên thì đó là khởi đầu của sự bất hạnh.” – “Ai qua là là bao chốn xa” – Phạm Lữ Ân. Một câu nói mà tôi vẫn luôn nhớ mãi, kể từ lần đầu tiên đọc được trong cuốn “Hãy nói yêu thôi, đừng nói yêu mãi mãi” do Hoa Học Trò phát hành. Gần chục năm về trước, khi còn là một độc giả trung thành của tờ báo tuổi teen này, tôi chọn mua nó và chỉ nghĩ đơn giản là đọc cho vui, nhưng thật bất ngờ, những lời văn mộc mạc của tác giả như có một cái gì đó chạm đến trái tim tôi. Sau tám năm, lúc nhận được tin các tác phẩm này sẽ được tái bản, bổ sung và tập hợp thành cuốn sách “Nếu biết trăm năm là hữu hạn”, tôi không ngần ngại mà đặt mua ngay lập tức. Không hẳn là vì sự nổi tiếng của tác phẩm hay những bài review tuyệt vời trên mạng, mà vì tôi bất chợt muốn tìm lại cảm xúc năm nào, thứ cảm xúc vẫn luôn nằm ở một nơi nào đó trong trái tim. Đối với nhiều người, quyết định mua một cuốn sách có thể là vì bạn ấn tượng khi đọc những bài review về một phần hay nhất hoặc là tóm tắt về nội dung của nó, nhưng đối với tôi, chỉ cần đọc được bài “Ai qua là bao chốn xa” hay thậm chí là câu nói kia cũng đủ để tôi quyết định phải có được cuốn sách này. Cuốn sách không chỉ là tuổi thơ, ký ức, tình bạn, tình thân mà còn là thứ tình cảm lãng mạn nhất – tình yêu, mà đặc biệt là tình yêu của tuổi mới lớn, lứa tuổi ẩm ương nhất đời người. Phạm Lữ Ân cho chúng ta một góc nhìn, một cách cảm nhận, một cách sống rất đời, rất người và cũng vô cùng nhân văn. “Vậy thì đó là lý do tại sao con sâu phải nằm trong kén đủ ngày rồi mới được hóa thân. Cũng như con người phải chín tháng mười ngày mới nên rời lòng mẹ. Đó cũng là lý do của ba mươi chính giây đèn đỏ, của mười hai năm miệt mài trên ghế nhà trường, của một mối tình thiết tha còn chưa chịu hé lộ. Và của rất nhiều khoảnh khắc chờ đợi trong cuộc đời… Mọi vật đều có thời điểm của mình. Em đừng cố rút ngắn thời gian. Nếu trái chưa chín thì đừng nên hái. Nếu nhộng chưa chín thì đừng phá vỡ kén tằm. nếu chưa gặp được một tâm hồn đồng điệu thì đừng trao gửi trái tim. Đừng để thế giới này tác động. Xuân qua hè tới. Đông sang thu về… Vì thế, dù cuộc sống có trôi nhanh biết mấy, em nhớ để dành trong đời mình những khoảng lặng thời gian cho sự đợi chờ. Không chỉ như chờ đèn xanh bật sáng ở ngã tư, mà như chờ rượu chín rồi hãy uống. Như chờ tình đến rồi hãy yêu.” Cuốn sách còn là lời tâm sự, là tiếng lòng của tác giả với những vấn đề rất đỗi đời thường trong cuộc sống mà bất cứ ai cũng có thể gặp phải. Bạn sẽ tìm thấy trong đó một phần của chính bản thân mình, của bạn bè mình hay của những người xung quanh. Đó có thể là một cô bé với tuổi thơ thiếu thốn tình thương, một cậu học trò đang loay hoay với một tình yêu vừa chớm nở, một cô bạn không nguôi nỗi nhớ nhà ở một đất nước cách xa nửa vòng trái đất. Chúng ta, những ai đã từng lớn, đang lớn và sẽ lớn lên đều xứng đáng được tiếp thu những giá trị tốt đẹp trong cuốn sách này. Nó không chỉ là những ký ức tuổi thơ, một tình bạn đẹp tuổi học trò, những đam mê khao khát không biết bày tỏ cùng ai, mà còn là những trăn trở suy tư của thế hệ cũ về sự thay đổi, thay đổi trong chính suy nghĩ, cảm nhận và cách nhìn của thế hệ trẻ ngày nay. “Người ta thường tiếc vì cuộc đời không có nút Delete. Nhưng ta luôn có thể nhất nút Restart. Một cơ hội để khởi động lại. Một cơ hội để ta sữa chữa những hư hại của trái tim. Để ta quét vài con virus phiền nhiễu ra khỏi đầu óc. Để xoá bớt những mối quan hệ nặng nề mà vô dụng… Để dọn dẹp lại cuộc đời mình. Cơ hội đó đến,, ít nhất là mỗi năm một lần, vào ngày sinh nhật… Sự thật là năm vẫn trôi đi mải miết, và tuổi đời ta cứ thế mà đếm lên theo. Nhưng ngày tháng vẫn cứ trở lại hoài để nhắc rằng ta từng là đứa trẻ. Dù đây là lần sinh nhật thứ bao nhiêu của bạn đi nữa, thì cũng hãy ăn mừng một cách hân hoan và hồn nhiên như một đứa trẻ. Và hãy giữ luôn đứa trẻ ấy trong tim mình. Bởi tôi nhớ có ai đó đã nói “Tuổi của ta là tuổi của trái tim…” Những suy tư và chiêm nghiệm từ chính trải nghiệm trong cuộc đời tác giả, cuốn sách là liều thuốc tinh thần cho những bạn trẻ muốn vực dậy trái tim mình, cho những tổn thương dù là nhỏ nhặt hay nặng nề mà chúng ta vấp phải trong cuộc đời. Dù là thế nào đi nữa, thì hãy luôn nhớ rằng, ký ức, tuổi thơ đã đi qua và nằm lại trong sâu thẳm tâm hồn, để trở thành những giá trị đẹp đẽ nhất nuôi lớn bạn, việc của bạn là vững bước và tiếp tục trên chính chặng đường đời còn rất dài phía trước. Rồi mọi khó khăn sẽ qua đi và niềm vui sẽ ở lại. Hãy tin là như thế. Nếu bạn đang lạc lối giữa cuộc đời, băn khoăn lo lắng về tương lai hay chỉ đơn giản là muốn hoài niệm về những ký ức xưa cũ, đừng ngần ngại mà tìm đọc “Nếu biết trăm năm là hữu hạn” nhé!
neu biet tram nam la huu han online