ngoại truyện sam sam đến đây an nè sinh đôi

Khúc cuối truyện đặc biệt dễ thương, nhất là phiên ngoại sinh con, làm mình đọc đi đọc lại mấy lần mà cứ cười tủm tỉm :). Cuối cùng mình xin cám ơn bạn editor đã edit truyện hay như thế này cho mình đọc. Tks bạn rất nhìu. Người đàn ông duỗi một cái tay đặt trên bãi cỏ, ngửa đầu, ánh mắt vô cùng sợ hãi nhìn A Tề, đôi môi run rẩy, có lẽ đã bị dọa cho vãi ra quần mất rồi. A Tề ở trên cao nhìn xuống, ánh mắt dần dần lạnh lẽo, giống như một con rắn độc, khóe miệng anh lặng lẽ nhếch lên, kèm theo chút mỉa mai châm biếm, khắp người đều tỏa ra khí chất tàn bạo. Nè mấy đứa, chúng ta vẫn còn tới 50 câu nữa đó. Hắc : Mọi người đều thích theo dõi chuyện mà tôi sắp làm hơn đọc cái đống đó đó. Thất : Ngày quốc tế thiếu nhi xin đừng nói tới mấy chuyện người lớn có được không! Đọc lại truyện lần thứ 3 vì couple này quá cute. Trong lòng tui couple này là couple đam mỹ number 1 :))))) mặc dù đọc caia ngoại truyện này cũng 3 lần r mà lần đọc lại này tự nhiên bị thức tỉnh , là sau này hai anh có thể sinh babi, bạn Dã có thể sinh babi đúng khôm :))))) cuối cùng cũng là có 1 gia đình hoàn chỉnh Nàng ta buông tay, "Cô nói xem, sao nàng ấy lại may mắn đến vậy!". "Chồng cô nạp thiếp rồi à?". Mai Uyển Ngọc hỏi. "Hắn dám!". Triệu Sương Khởi trừng mắt, "Lúc ta theo hắn vẫn là một cô nương trong sạch, còn vất vả sinh cho hắn ba đứa con, nuôi lớn bốn đứa Khóe miệng Lăng Thời Ngâm nhếch lên, nở một nụ cười lạnh: "Đã nhiều ngày, con không thể làm gì, may là điện thoại di động vẫn còn ở đây, con dặn mẹ con tới trường của Phó Lưu Âm thăm dò, ngày đó cô ta đi tới khu trồng cây cảnh, lại mất tích một đêm, cho đến Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. April 14, 2020 Tiết Sam Sam là một nhân viên nhỏ bé của tập đoàn Phong Đằng. Sau một lần hiến máu cho em gái của Chủ tịch Phong liền nhận được cơm trưa miễn phí giao tận nơi. Tuy người đưa đồ khác nhau nhưng món ăn không hề thay đổi Gan lợn bổ máu. Sau hơn hai tuần liên tiếp nhận được cơm cảm ơn của Chủ tịch Phong, Sam Sam cảm thấy rất sợ hãi, trong lòng luôn thấp thỏm lo âu. Sau nhiều lần từ chối không tác dụng, cô đành ngậm ngùi chịu đựng cuộc sống “đầy tớ” của Phong Đằng. Từ một nhân viên tài vụ thử việc thăng cấp lên tầng 22, trở thành một nhân viên gắp hành và rau cho anh. Về phía Chủ tịch Phong kia, anh thực sự muốn bóp cổ cô để thỏa cơn tức. Anh hạ mình làm “con cá lớn” cho cô câu nhưng khổ nỗi cô lại không hiểu thế nào là “thả sợi dây dài” Review 2 “Sam Sam đến đây ăn nè!” là một bộ tiểu thuyết nổi tiếng của nhà văn Cố Mạn. Bộ truyện cũng được chuyển thể thành phim và khá thành công. Cốt truyện khá hài hước và nhẹ nhàng. Có ngược tâm nhưng cũng chỉ chút xíu thôi. Truyện kể về chuyện tình của một cô nàng tiểu bạch Tiết Sam Sam và con sói xám, boss lớn Phong Đằng. Tiết Sam Sam là một cô nàng khá ngốc lại ham ăn. Cuộc sống của cô cực kì đơn giản, không phải lo nghĩ quá nhiều. Cô và đại boss quen nhau là vì nhóm máu gấu trúc cực hiếm. Cũng bởi nhóm máu này mà một người bình thường như cô mới được nhận vào công ty lớn như Phong Đằng. Đó là vì em gái Phong Đằng- Phong Nguyệt cũng có nhóm máu hiếm ấy. Đề phòng bất trắc mà cần một “con trâu bán máu”. Nhưng khổ nỗi là Sam Sam rất có mị lực. Cô nàng rất ngốc, lại ngây ngô nên thu hút được sự chú ý của đại boss. Vì vậy, đã thích là phải rinh về nhà. Phong Đằng bày đủ thứ biện pháp để Sam Sam ăn trưa cùng ăn, dần dần là về chung một nhà. Câu chuyện sẽ mãi êm đềm như thế cho đến khi có sự xuất hiện của “thanh mai trúc mã” của đại boss. Lúc này Sam Sam mới nhận ra khoảng cách giữa cô và Phong Đằng rất lớn. Cô bắt đầu biết tự ti và chùn bước. Khi nhìn thấy anh và cô gái ấy hôn nhau, chính là lúc Sam Sam từ bỏ. Về sau, làm thế nào mà con sói xám lại lừa được con thỏ nhát gan ấy về nhà thì mọi người đọc truyện để hiểu rõ hơn nha. Truyện chỉ có khúc nhỏ xíu ấy là ngược thôi, còn lại toàn là đại boss bắt nạt và dung túng cho Sam Sam thôi. Bạn nhỏ Sam Sam của chúng ta tuy hơi ngốc nhưng tuyệt đối không phải dạng bánh bèo, ăn hại đâu. Cực kì đáng yêu và hài hước. Ngoài ra truyện có các cặp đôi phụ khá đáng yêu. Chị “thanh mai trúc mã” cũng chỉ có chút đáng ghét ở khúc giữa thôi, về sau chị cũng buông tay. Vì vậy không ghét ai được trong bộ truyện này. Phù hợp để mọi người đọc giải trí! – Review truyện xuyên không về hiện đại “Chào cô Tiết… Đây là cơm trưa Phong Tổng kêu tôi mang đến.” “Chào cô Tiết…” Đúng giờ cơm trưa, phòng tài vụ Tập đoàn Phong Đằng, một cô Tiết nào đó được ăn cơm trưa đặc biệt do Chủ tịch gửi đến. Trái ngược với ánh mắt ngưỡng mộ của những người xung quanh, cô Tiết trong lòng bất an. Trước những hành động “mờ ám” gần đây của “ông chủ kiêu ngạo” Phong Đằng, người chậm chạp như cô dường như hiểu mà lại như không hiểu. Thật khiến cho người ta nghĩ ngợi lung lẽ, chẳng lẽ, thực sự… thực sự…… “Thỏ trắng” Tiết Sam Sam là một nhân viên tài vụ nhỏ bé của Tập đoàn Phong Đằng. Thế nhưng từ “nhỏ bé” này đã là chuyện của vài ngày trước đây rồi còn hiện giờ cô là “hoàng thân quốc thích”, ngày ngày được Phong Tổng cho người mang cơm trưa đến, đãi ngộ thật khiến người ta ganh tỵ. Sam Sam vốn là cô gái ngây thơ, căn bản không có năng lực lý giải ánh mắt mờ ám của những người xung quanh, mỗi ngày lại cảm động mở hộp cơm của nhà tư bản mang đến, cảm giác khó nói thành lời. Cô chẳng qua chỉ mơ mơ hồ hồ bị rút 300CC máu giúp em gái Phong Tổng qua cơn nguy hiểm, ai mà biết được là cấp trên lại có nghị lực đưa cơm đến hai tuần liền. Mỗi lần đưa cơm đều là những người khác nhau, thứ duy nhất không thay đổi chính là món gan lợn bổ tịch đại nhân vì sao lại muốn nuôi cô? Rốt cuộc muốn lấy của cô bao nhiêu máu mà cho cô ăn nhiều như vậy… Sam Sam khóc không ra nước mắt, nhiều lần từ chối không tác dụng, cô đành ngậm ngùi chịu đựng cuộc sống “đầy tớ” của Phong Đằng. Từ một nhân viên tài vụ thử việc thăng cấp lên tầng 22, trở thành một nhân viên chọn thức ăn cho anh. Khi đó Sam Sam vẫn chưa biết rằng cán cân cuộc sống của cô đã bắt đầu xiêu vẹo. Bầu không khí xung quanh chủ tịch đại nhân thật là đáng sợ, ở gần một chút mà trái tim đã kháng nghị mãnh liệt. Phong Đằng – Nhà tư bản không có tính người cứ như vậy chen chân vào cuộc sống của cô, đến cả giấc mơ cũng có anh xuất hiện. Đợi đến khi cô hiểu rõ trái tim mình thì mọi chuyện đã đi xa tầm với… “Phong… Phong Đằng… Tôi nghĩ hình như tôi đã thích anh, như vậy, còn chưa rõ ràng sao?”… “Con hổ” Phong Đằng – Chắc chắn “boss lớn” Phong Đằng không thể ngờ được hình tượng của mình trong lòng Tiết tiểu thư lại “khủng bố” như vậy. Quả thật, có đôi lúc anh thật muốn ném cô từ tầng 22 xuống nhưng chung quy vẫn là “cố kiềm chế” được, nào có hung dữ như cô vẫn nghĩ. Lần đầu tiên gặp mặt, cô lén lút sau lưng gọi anh là quỷ hút máu, là nhà tư bản không có nhân tính. Lần thứ hai gặp lại, cô còn chẳng xem anh là người, ánh mắt hốt hoảng nhìn anh như thể anh sẽ “ăn thịt” cô không bằng. Anh đường đường là chủ tịch tập đoàn Phong Đằng vô cùng giàu có, tuấn mỹ lạnh lùng được bao cô gái chào đón lại hết lần này đến lần khác rớt giá thảm hại trong mắt “cô đần” Sam Sam. Đối mặt với một Tiết Sam Sam “rất đặc biệt”, Phong Đằng có chút đau đầu. Anh khi dễ cô không được, dọa nạt cô cũng không xong, cam tâm biến thành “con cá lớn” nhưng cô lại chẳng nguyện ý “thả dây câu dài”. Thực sự nghi ngờ, anh năm lần bảy lượt phát tín hiệu rất rõ ràng nhưng chỉ đổi lại một câu… “Chủ tịch, tôi có hiểu nhầm anh không, anh thích tôi à?” Được rồi, anh chính là đã “động lòng” với một Tiết Sam Sam ngơ ngơ ngác ngác như vậy… Sam Sam, chúng ta còn nhiều thời gian… Chúng ta thử xem đi.… Kỳ thực, nếu bạn hỏi tôi rằng ấn tượng với bộ tiểu thuyết nào nhất của Cố Mạn, tôi sẽ không ngần ngại mà trả lời “Sam Sam đến đây ăn nào”. So với nhiều bộ truyện tôi từng đọc, quả thật Sam Sam không thực sự đặc sắc về nội dung nhưng bù lại tác giả lại khiến tôi cực kỳ hài lòng về motip nhân vật. Nam chính Phong Đằng “ngoài lạnh trong nóng”, rõ ràng đã động tâm trước một Sam Sam ngốc nghếch lại kiên trì muốn cô tự hiểu, từng bước dụ dỗ cô nói ra suy nghĩ của chính mình. Nữ chính Sam Sam “ngoài mềm trong cứng”, chỉ cần cho cô chút men rượu liền biến thành người khác, ngay cả lời “tỏ tình” của đại boss Phong Đằng cũng như gió thoảng mây bay, trực tiếp cự tuyệt. Đến khi nhìn nhận rõ tình cảm của mình với anh, Sam Sam nhút nhát đã kiên định nắm lấy tay Phong Đằng bởi cô biết “sẽ chẳng có gì ngoại trừ anh ra” . Từ đôi oan gia trở thành giai ngẫu – Chuyện tình của họ cũng trải qua những cung bậc yêu đương hờn giận, tuy nhẹ nhàng nhưng cũng không kém phần ý nghĩa. Tình yêu, chẳng cần phải trải qua sóng gió chia xa mới hiểu được lòng nhau. Tình yêu thực sự chỉ cần tin tưởng nhau là được rồi. “Sam Sam đến đây ăn nào” chính bởi vì thế mà để lại dư âm khó quên trong lòng độc giả. – Âu Dung Hoa Review Ngôn Tình Trích dẫn “Thế giới này, lời nói phát ra từ miệng của con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Vậy tại sao mình phải để ý đến những lời nói của người mà mình không quan tâm? Chỉ cần người quan tâm đến mình hiểu mình là được rồi. Sự cạnh tranh trong công việc, vốn dĩ là chuyện khó tránh khỏi. Cây ngay không sợ chết khác nói thế nào, đó chính là tự do của họ. Có thể khiến người khác im miệng hay không, đó mới là bản lĩnh của mình.” “Tổng giám đốc, anh bỏ tôi xuống đi, tôi có cảm giác mỗi giọt mồ hôi của anh đều đang cười nhạo cân nặng của tôi” “Vì sao ngày nào tôi cũng đến văn phòng tìm anh, ngày nào cũng ăn cơm cùng anh, không phải do anh ra lệnh cho tôi, mà là vì… tôi bị sắc đẹp mê hoặc!” – “Nếu em đã mê sắc đẹp, vậy những chuyện xảy ra sau đó có phải là do sắc đẹp ấy vẫn chưa đủ mê hoặc em không?” – “Thực ra đó là vì… tôi làm bộ lạt mềm buộc chặt thôi”. “Phong Đằng, tôi… chưa yêu ai bao giờ. Tôi cũng không biết cảm giác yêu đương là thế nào. Trước kia tôi không hề nghĩ đến những chuyện này. Nhưng dần dần tôi phát hiện ra, khi không có anh, tôi cảm thấy rất lạc lõng. Anh chờ tôi ở ngoài cục cảnh sát, tôi thấy rất xấu hổ. Anh đưa tôi về nhà đón năm mới, cùng ăn cơm tất niên, tuy không quen lắm nhưng tôi rất vui. Tôi không biết khiêu vũ nhưng tôi có thể học được mà. Tôi không thể giải mã nổi anh nhưng tôi sẵn sàng để anh giải mã mình. Tôi nghĩ… tôi thích anh mất rồi. Vậy anh xem, anh có thích tôi không?” “Em không có bệnh, uống thuốc làm gì. Em muốn sinh con, cần anh, chứ không cần thuốc” -Phong Đằng “Mỗi ngày anh đều ăn cơm ở đây. Bỗng đến một hôm, có một cô gái xông vào sân thượng của anh. Anh ngắm cô ấy ăn cơm, rồi từng ngày cứ thế trôi qua. Có lúc thấy cô gái ấy cười, khi khác lại thấy cô ấy khóc. Cứ nhìn mãi, nhìn mãi, nhìn cho đến khi khắc vào tim”. “Cháu có thể nuôi Sam Sam cho đến khi cô ấy trả hết nợ. Bọn cháu yêu nhau, tại sao chỉ vì nợ nần mà chia tay?”. “Chiếc nhẫn này có từ thời của cụ anh, chỉ truyền lại cho con dâu nhà họ Phong. Nó đại diện cho quá khứ. Giờ chiếc nhẫn xuất hiện ở đây, tức đại diện cho hiện tại. Nếu đeo vào ngón áp út của em thì nó đại diện cho tương lai của hai ta”. “Trên thế giới này, lời nói phát ra từ miệng con người trong một ngày quả thật quá nhiều. Việc gì phải để ý đến phát ngôn của những người mình không quan tâm chứ. Chỉ cần người quan tâm mình hiểu mình là được rồi”. Có thể bạn muốn đọc thêm Nếu bạn yêu thích cuốn sách, cảm thấy nội dung lôi cuốn, phù hợp với nhu cầu đọc của bản thân thì hãy mua SÁCH BẢN QUYỀN để ủng hộ tác giả và nhà xuất bản, để lại cho bạn đọc những nhận xét chân thật nhất về cách hành văn, chất lượng sách. Dịch jini83Dù nói người cần kiệm dễ xa xỉ, người xa xỉ khó cần kiệm, nhưng đối với 500 tệ phí sinh hoạt thời đi học, 1000 tệ phí sinh hoạt không tính tiền thuê phòngsau khi đi làm củaTiết Sam Sam mà nói, xa xỉ ngay lập tức cũng không phải là việc đơn giản. Vì thế, mặc dù cô đã trở thành vợ của Phong Đằng mấy tuần rồi, tuy trong túi đã nhét đầy N thẻ rồi, nhưng tiêu tiền vẫn bó chân bó tay, đi dạo cùng Phong Nguyệt, thấy Phong Nguyệt kí séc, vẫn có cảm giác hãi hùng khiếp nhật này, Phong Đằng sáng sớm đã đi đánh cầu, Sam Sam vừa bị Phong Đằng giày vò một phen, không muốn làm quả bóng, lười biếng nằm trên giường, không muốn dậy. Phong Đằng bình thường ăn no xong đều rất dễ bảo, không ép buộc cô, dặn dò người giúp việc đừng quấy rầy cô xong, tinh thần sảng khoái vui vẻ ra Sam đang chờ ngủ bù tới tận trưa, thì Phong Nguyệt gọi điện đến rủ đi shopping. Sam Sam nghe đến hai chữ “mua sắm” liền úp mặt vào gối giả chết, Phong tiểu thư mua sắm thực sự rất đáng sợ… nhưng lại tìm không ra lí do từ chối, cũng không thể vừa sáng sớm đã nói quá mệt, vậy chắc bị Phong Nguyệt cười chết mất. Đành nói đồng ý, để lái xe đón tới trung tâm thời trang danh tiếng ở tòa nhà XX để gặp Phong Sam đã đi mua sắm với Phong Nguyệt vài lần rồi, mỗi lần đều chịu sự giày vò cả về thể chất lẫn tinh thần, thể chất thì chân tay rã rời, tinh thần thì con tim rỉ máu, dù tiền tiêu ào ào không phải là của cô, nhưng, nhưng…Có đáng không?Tại sao một cái túi trông rõ ngớ ngẩn lại mất N vạn?Tại sao một đôi giày trông chả ra làm sao lại cần N vạn?Tại sao tại sao… bọn họ đều phải dùng đơn vị vạn tệ?……Sam Sam xuất thân từ một nhân viên tài vụ nhỏ bé mỗi lần thấy cái giá trên trời đó, thường không nhịn được, nghĩ tới “giá thành giá thành”, sau đó lại lấy tinh thần yêu nước không cho bọn quỷ phương tây kiếm tiền, kiên quyết bỏ những thứ đó này cũng không ngoại lệ, Phong tiểu thư vừa đi vừa càn quyét, Sam Sam vừa đi vừa nhìn, đi được một lúc hai người ngồi uống trà nghỉ ngơi ở tầng trên cùng, Phong Nguyệt nhìn đống đồ mình mua, nhìn Sam Sam vẫn tay không, đột nhiên xúc động “Sam Sam à, có phải em hơi phung phí không?”Phong tiểu thư nghĩ tới đống quần áo đến mác còn chưa thèm cắt ở nhà, lần đầu tiên chột Sam vừa uống trà, vừa thành thật lắc đầu “Không có không có.” Đại tiểu thư không phải hơi phung phí, mà là hết sức phung phí, nói bản thân “hơi phung phí” thật quá khiêm tốn rồi = =Phong Nguyệt than thở “y, cũng may mà anh trai biết kiếm tiền, không thì em lấy đâu ra những ngày thoải mái như vậy.”Đúng như những gì cô ấy nói, chồng cô – Ngôn Thanh mặc dù chức vụ cao nhưng xuất thân bình thường, nào đã trải qua cách tiêu tiền như cô, cô hiện nay tiền tiêu như nước là dựa vào lợi nhuận hàng năm mà tập đoàn Phong Đằng mang Sam cười ha ha, nhìn ra phong cảnh bên ngoài, trong đầu ù ù cạc cạc nhớ lại đoạn đối thoại trên giường của hai người lúc sáng. Khi ấy Sam Sam bực anh quá đáng đã đánh thức cô, Phong Đằng nói “Lần đầu tiên gặp nhau, ở ngoài bệnh viện, em chẳng chửi anh là nhà tư bản còn gì?”Sam Sam ngạc nhiên “Anh… Sao anh biết?”Phong Đằng ho một tiếng, ngón tay tự nhiên luồn vào trong áo, đồng thời cúi xuống cổ cô cắn một cái “Nhà tư bản giỏi nhất là gì? Ép khô em tới giọt máu cuối cùng?”Sau đó……Tuy cô vẫn chưa bị ép khô, nhưng cũng gần như thế rồi……囧!Ban ngày cô nghĩ đến việc này làm gì? Sam Sam cảm thấy hai má nóng hết cả lên, vội vàng cầm cốc trà lên che giấu. Phong Nguyệt lại phát hiện ra, hơi kì lại hỏi “Sam Sam, mặt chị đột nhiên ửng đỏ là sao?”Sam Sam bị truy vấn, càng quẫn bách hơn, Phong Nguyệt nhìn bộ dạng cô như vậy đã đoán được 7, 8 phần, đang định trêu cô, nghe thấy có người gọi.“À, đây chẳng phải là Phong tiểu thư và Phong phu nhân sao?”Sam Sam và Phong Nguyệt cùng ngẩng đầu lên nhìn. Chừng 4, 5 quý phu nhân đi về phía họ, có vẻ như quen biết Phong Nguyệt, không đợi chào hỏi liền ngồi ngay bên cạnh họ. Phong Nguyệt dịch sang bên cạnh Sam Sam, nhân lúc mọi người không để ý, nói khẽ “Chị xem người mặc mẫu mới của Chloe kia, là vợ bé của XXX, trước đây toàn lén liếc mắt với anh trai em. Người thì xinh đẹp nhưng mà gia thế không ổn, anh em sao có thể vừa mắt chứ.”…… Đại tiểu thư à, gia thế không ổn hơn ở đây này! Sam Sam vừa ngầm nhìn vừa đánh giá tình địch. Nhìn một lượt bọn họ, cũng tranh thủ lúc họ không để ý, nói nhỏ vào tai Phong Nguyệt “Bộ nào là mẫu mới của Chloe?”Phong tiểu thư “……”Ngồi một lúc, cả đám người bèn nói chi bằng cùng đi mua sắm, Sam Sam cũng không ý kiến gì. Chỉ là đi cùng bao nhiêu người này không giống đi với mỗi mình Phong Nguyệt, Sam Sam cũng không thể không thử bộ nào, hoặc chỉ xem chứ không mua. Tiện tay thử cái váy, hóa ra lại rất đẹp, sau đó nhìn giá, 1800 ~~Sam Sam nước mắt lưng 1800 thôi ~~Tha thứ cho từ “mới” cô đã dùng, trước đây cái váy 800 tệ cô đều không nỡ mua, nhưng cái giá này trong số y phục ngày hôm nay đã xem, thực sự thấp nhất thấp nhất rồi. ~~Vì vậy, mua cái này đi, cũng coi như là giao lưu, rốt cục cô cũng được gả vào nhà giàu có, nếu keo kiệt quá, nói không chừng boss đại nhận sẽ bị người khác chê cười là Sam Sam hào phóng kêu nhân viên bán hàng gói vào. Nhân viên cửa hàng cười khéo léo nói “Tiểu thư thật may mắn, cửa hàng chúng tôi vừa mang từ Anh về, chỉ có chiếc này thôi.” Sau đó nhìn vào máy tính nói “Giá gốc là 1800 bảng, sau khi giảm số lẻ đi còn 2 vạn tệ ạ.”Sam Sam nghi ngờ mình nghe nhầm —— một ngàn tám trăm……Bảng Anh???2 vạn tệ?!Mặt Sam Sam cứng đơ luôn người xung quanh đều nghe rõ, cái người mặc bộ Chloe lượn lờ đi tới, nhìn cái váy trong tay nhân viên cửa hàng nói “y, chiếc váy này đẹp thật, tiếc là Tiết tiểu thư thật may mắn, vừa nãy sao tôi không nhìn thấy…”Nếu lúc này không mua có lẽ chả khác gì đem thể diện của boss vứt xuống Thái Bình Dương, Sam Sam gồng lên giây, dù tim nhỏ máu, mặt vẫn mỉm cười lấy thẻ ra, trông thờ ơ, kỳ thực đau tim muốn chết “Vâng, tôi thật may mắn.”Sam Sam trở về nhà ủ dột, nhìn vào bức tường suy nghĩ về cuộc vạn ơi là 2 vạn! Cô đã tiêu 2 vạn để mua một cái váy……Đó là tiền lương mấy tháng của cô, là thu nhập cả năm của cha cô, là……Sam Sam vô cùng buồn rầu, đồng thời cũng bắt đầu hối hận, vẫn là không nên mua, tuy về sau Phong tiểu thư nói chỉ sợ lúc đó cô không mua, nhưng nhưng……2 vạn ơi….Nỗi buồn phiền này kéo dài tới tận lúc đi ngủ, Boss đại nhân vỗn dĩ muốn làm gì gì đó một chút, nhưng thấy Sam Sam hết sức chán nản, vẻ mặt đau khổ tột cùng…. Khó mà không bắt đầu kiểm điểm, không lẽ gần đây nhiều lần quá? Mặc dù là mới cưới…Phong Đằng thở dài “ Có gì mà buồn thế?”“Buồn chết đi được.”Phong Đằng tối mặt, chẳng lẽ kỹ xảo của anh vẫn chưa đủ?“2 vạn tệ ơi!”Giọng Sam Sam hết sức đau khổ, vốn dĩ boss đại nhân rất buồn rầu cuối cùng cũng phát hiện ra suy nghĩ của người đó dường như không cùng một hành tinh với anh, nhíu mày hỏi “Cái gì hai vạn?”“A…” Sam Sam cần gấp người để thổ lộ, cũng không để ý xem đối tượng có thích hợp hay không, đem kể hết nguyên văn sự việc. “Hôm nay Phong Nguyệt tìm em đi tòa nhà XX… cửa hàng nhỏ… nhìn nhầm nhãn hiệu….”Phong Đằng thật không biết nên giận hay nên cười, vì loại chuyện này mà để ảnh hưởng tới chất lượng cuộc sống x x đấy nhá, đừng có nhầm với cái tòa nha XX nha = =… để tránh sau này phát sinh việc tương tự, Phong Đằng nghĩ 2 giây, nói “Tòa nhà XX?”Sam Sam gật đầu.“Tòa nhà đó là tài sản đứng tên anh.”“Á?”“Những cửa hàng đó mỗi năm phải nộp cho anh số tiền thuê không nhỏ.”“Á”“Vì thế 2 vạn tiền mua váy, có phần lợi nhuận là đưa cho anh.”Sam Sam ngơ ngẩn “Đưa anh bao nhiêu?”“Uhm, khoảng 5 nghìn.” Phong tổng đùa một cách vô trách nhiệm “Vì thế sau này em mua đồ có thể trực tiếp giảm giá 30%, ví dụ như cái váy em mua hôm nay, thực tế chỉ cần chi 1 vạn rưỡi, giảm được 5 nghìn.”“Đúng không?”“Ừ” Boss đại nhân tiếp tục nói dóc không them chớp mắt. “Vì vậy sau này em càng mua nhiều, giảm giá càng nhiều, càng tiết kiệm được nhiều tiền.”“Đúng, đúng không?” Hình như có gì không đúng, chắc chắn có gì đó sai! Nhưng chủ tịch đại nhân đừng có càng lúc càng lại gần được không, không cách nào suy nghĩ nổi!“Đương nhiên” Boss tẩy não xong, cười khẽ nói “Vậy thì, chúng ta có thể bắt đầu làm việc khác được chưa?”Thk ss jini Dịch Jini83Buổi trưa hôm đó, trong khi Sam Sam gắp rau ra… một cọng cà rốt, hai cọng cà rốt…“Tôi là nữ sinh, nữ sinh xinh đẹp, tôi là nữ sinh, nữ sinh đáng yêu”,nha nha nha, Sam Sam chân tay luống cuống cầm lấy di động. Mất mặt quá đi, quên không đặt chế độ rung, để BOSS nghe được chuông điện thoại rõ là khô nhìn BOSS, may quá may quá, không phản ứng gì.“Alo”“Sam Sam à, mẹ đây, chủ nhật có rảnh không? Ơ kìa, rảnh lúc nào thì đến cho mẹ, dùng cơm ở phòng ăn trong nhà hàng Cẩm Giang, mẹ đợi ở cửa lúc 11 giờ đấy!” -Mẹ Sam Sam vội vàng nói.“Được ăn ạ?” Mắt Sam Sam sáng lên, có gà, có cá, có vịt, có thịt rồi ~ BOSS vô tình ngẩng đầu lên, thấy Sam Sam gần như sắp chảy nước miếng. “Vâng ạ, vâng ạ, con đợi mẹ, con nhất định tới!!!”Đặt điện thoại xuống, Sam Sam liền cảm thấy cà rốt sao mà đáng yêu thế ~ Mình gắp, mình gắp, mình gắp gắp giờ sáng chủ nhật, trước cửa nhà hàng Cẩm Giang.“Cái…cái…cái… gì? Xem mặt!” Sam Sam hóa đá trước cửa nhà hàng.“Ngoan nào, ngoan nào, tự dưng được ăn không bữa cơm ~” – Mẹ Sam Sam cố gắng dụ dỗ….“55555555555~” Sam Sam đang tròn mắt nhìn vào màn hình điện thoại ING, chỉ thấy hai dáng to lớn trước mắt.“là cô Sam Sam à?”Sao lại có hai người?“Xin lỗi, tôi nghe điện thoại chút.”“Sam Sam, hai đối tượng quá được ý chứ. Học vấn cao, mặt mũi đẹp trai, tùy ý lựa chọn, a ha ha ha….”Trong nhà hàng, trong phòng ăn, ngồi bên cửa thạch anh ướp hoa sen, cá pecca chiên giòn, vịt quay Bắc Kinh, ngỗng quay Quảng Đông…..Sam Sam chộp lấy đôi đũa, mắt trợn tròn nhìn thẳng, không thèm quan tâm tới hai người kia đờ người ra nhìn, Sam Sam quyết định rồi…Ăn cơm là thượng định bắt đầu, lại nghe thấy tiếng “cạch” của cái ghế bên cạnh, BOSS lớn ngồi xuống một cách thanh nhã trước mọi người con mắt gần như sắp đờ ra.“BOSS lớn …” Sam Sam ngạc nhiên quên luôn 2 người cô sớm đã không nhìn kia.“Tôi đến ăn cơm.” BOSS lớn thanh nhã trả lời.“Xin mời ngài dùng…” Sam Sam hết sức luyến tiếc đem món cao lương mỹ vị vừa giành được đưa tới trước mặt BOSS lớn dùng ngón tay thon dài nhẹ nhàng đẩy cao lương mỹ vị ra trước mặt Sam Sam.“Cho tôi ạ?” Sam Sam ngạc nhiên vui mừng.“Theo cô?” BOSS lớn dùng ánh mắt mạnh mẽ quét qua.“Tôi biết rồi.” Sam Sam ủ rũ đẩy cao lương mỹ vị đến trước mặt, cam chịu gắp hận anh, tôi hận anh, bữa đại tiệc của tôi a!!!Nhàn nhã nhìn người đang uất hận đó, góc miệng BOSS lớn mỉm cười, rồi lại chuyển sang ánh nhìn mạnh mẽ, đâm thằng vào khiến 2 người vốn đã bị xem nhẹ kia lạnh cả người, chỉ muốn nhanh nhanh chuồn đi. Sam Sam vừa làm xong định dùng bữa, tiếng “cạch”, BOSS lớn hạ đũa xuống.“Tôi ăn no rồi.” nói xong liền đứng dậy, kéo theo Sam Sam rồi đi, chỉ còn lại hai người lại ngẩn ra lần nữa.“Này này này, cơm của tôi…”Ngày hôm sau, có người phỏng vấn hai vị nam giới kia“Lúc đó anh nghĩ gì?”5 giây sau…“ Cách nhìn ư?”10 giây sau…“Nam nhân kia thật đẹp trai quá à…”Note 55555, theo bạn ve biết thì tiếng thái đọc là “hai”=hi=haizz = =! Dịch jini83Cái gọi là H kiểu rùa, chính là H theo kiểu tiếp xúc bằng chân điện thoạiRất lâu, rất lâu sau đó, khi ấy Sam Sam đã trở thành bạn gái chính thức của boss, có một hôm, boss đột nhiên phát hiện trong điện thoại của Sam Sam, nhạc chuông dành cho mình lại giống y những gã điên máu, lệnh cho Sam Sam lập tức đổi nhạc chuông khác với mọi cơn thịnh nộ của anh, Sam Sam dè dặt nói “Điện thoại của em chỉ có 2 loại nhạc chuông, một loại dành cho nam, một loại dành cho nữ, anh muốn là loại thứ ba à?”Chân tướng gan lợnRất lâu, rất lâu sau đó, khi ấy Sam Sam đã gả cho Phong tiên sinh, cuộc sống mỗi ngày đều “nước sôi lửa bỏng”, cô đã trở thành bạn chí cốt nơi khuê phòng với Phong tiểu thư. Một hôm, Sam Sam tán gẫu với Phong tiểu thư, nhớ lại chuyện xưa, cảm nhận sâu sắc cuộc sống như hiện tại hoàn toàn chính là do tai họa gan lợn của đại tiểu thư gây ra, buồn rầu nói “Gan lợn một tháng trời em mang đến, thật hại người quá đi.”Đại tiểu thư sửng sốt “Em mang gan lợn tận 1 tháng trời bao giờ? Chỉ có mấy ngày thôi mà.”Sam Sam “……”Sam Sam hồi lâu mới hiểu ra, tức giận đùng dung nói “Thật quá đáng, hôm nay chị nhất định phải cho anh ta ngủ ở thư phòng.”Phong tiểu thư nhìn Sam Sam với ánh mắt nghi ngờ. Cô là người hiểu rõ anh trai mình nhất, anh trai cô từ nhỏ đã nham hiểm xảo quyệt, trước nay cô chưa chiếm được lợi thế đến quá một lần. Sam Sam làm thế nào được chứ?Đối với sự nghi ngờ trong mắt Phong tiểu thư, một Sam Sam đã bốc cháy nay lại càng căm phẫn gật đầu hết sức kiên định sớm ngày thứ hai, Phong tiểu thư đã gọi điện cho Sam Sam “Thế nào? Thế nào rồi? Anh trai em hôm qua ngủ ở thư phòng à?” Bỏ qua sự tò mò của cô ấy đi, làm bà chủ gia đình là công việc vô vị nhất trên thế giới này mà.“À…” Sam Sam ngập ngừng ấp úng trong điện thoại, hồi lâu mới trả lời mơ hồ “…… đúng vậy.”“Vậy sao giọng chị lại yếu ớt đến thế?”“À… Chị phải đi họp rồi, gác máy nhé.”“Cạch”.Ngay lập tức trong điện thoại vang đến âm báo bận, Phong tiểu thư giật mình, kiềm chế không nổi sự ngạc nhiên, cả gan gọi điện cho anh trai “Anh, hôm qua anh, cái đó, Sam Sam hình như rất giận, không cãi nhau chứ.”“Không.” Giọng của Phong tiên sinh rất tử tế.“Ha ha” Phong tiểu thư cười khan, “Em đã nói, Sam Sam còn kêu phải bắt anh ngủ ở thư phòng, sao có thể thế chứ, ha ha.”“Hôm qua anh ngủ ở thư phòng.”“Hả?” Phong tiểu thư ngạc nhiên kêu kia điện thoại, Phong tiên sinh như đang cười nhẹ. “Thỉnh thoảng thay đổi địa điểm cũng rất thú vị.”Phong tiểu thư hoang mang, ngủ ở thư phòng cũng thú vị ư? Hơn nữa giọng cười của anh cô có phần kì lạ. Cô còn hỏi thêm, thấy anh trai nói “Sáng sớm em đã gọi điện đến để hỏi cái này à? Có phải là rất nhàn rỗi không? Anh đi họp đây, gác máy nhé.”“Cạch.”Trong điện thoại lại vang đến âm báo bận lần họp? Phong tiểu thư buồn rầu vứt ống nghe xuống, có điều anh cô lại có thể nói với cô những lời tán gẫu nhiều đến thế thật hiếm có. Chăm sóc con trai một chút, cuối cùng vẫn không cam tâm, lại đi hỏi Sam Sam, Sam Sam vẫn úp úp mở mở, nhanh chóng cúp bên kia điện thoại, Sam Sam bò ra bàn lặng lẽ gào xót, ôi ~~ hôm qua sao nghĩ mãi cũng chẳng ra, lại đi đơn phương khiêu chiến boss, kết quả, kết quả ……Kết quả tối qua boss đại nhân quả thực ngủ ở thư phòng đấy, nhưng mà… cô cũng ngủ ở đó luôn……Sam Sam nhớ đến chuyện tối qua, mặt tự nhiên nóng cả lên, chuông điện thoại đột nhiên báo có tin nhắn, Sam Sam cầm lên xem, tin nhắn đến từ boss đại nhân – cái người mà hôm nay có rất nhiều cuộc họp ý——“Sam Sam, tối nay có muốn giam anh trong nhà bếp không?”PS thực ra Phong tiên sinh bị oan, gan lợn không phải là ý của anh, mà là ý của đầu bếp…Khi tôi Cố Mạn mang H đưa bạn tôi xem, cô ấy xem đến N lần, nhưng vẫn không xem ra chỗ nào H……Vì thế mới nói, xem H cũng phải có thiên bẩm, nhìn chưa ra H ở chỗ nào, nhanh đi úp mặt vào tường ss JiniNote H theo bạn Ve là Hentai, đi hỏi đi hỏi lại mấy người đều bảo hentai, qua đây mới biết mỗi missoco là trong sáng lương thiện nhất >_Sam Sam đến đây ăn nè! Part 19Sam Sam sau khi ngủ thẳng giấc đến ngày hôm sau, mở to mắt, mơ mơ màng màng theo quán tính mặc áo và mang dép chạy vào toilet, lại mơ mơ màng màng bóp kem bắt đầu đánh răng…“Xoạt xoạt…… Xoạt xoạt…… Xoạt xoạt…… “Đột nhiên Sam Sam cắn phải bàn chải đánh Sam ngẩng dầu, mở to 2 mắt nhìn chính mình trong đang xem Truyện sam sam đến rồi phần 2 Không, không thể nào… Cô có phải hay không còn chưa tỉnh ngủ a, bằng không chắc do uống rượu mà sinh ra ảo giác. Cô nhớ rất rõ, rất rõ tối qua Tổng tài đại nhân tỏ tình với cô. Hơn nữa, cô còn dứt khoát cự tuyệt _ __!!!Cự tuyệt …… Sam sam thiếu chút nữa đã đem bàn chải đánh răng cắn đứt .Vội vàng đánh răng rửa mặt, đến nỗi vẫn chưa thay áo ngủ, Sam Sam liền chạy vọt xuống dưới lầu. Kỳ thật Sam Sam cũng không biết chính mình chạy xuống làm cái gì, cô chỉ biết là phải chạy xuống lầu xác minh lại những gì xảy ra ngày hôm qua có phải là sự thật hay có người nào dưới lầu cả, trong ngõ nhỏ cũng chẳng có ai , chỉ duy nhất một mùa đông hiu quạnh. Sam Sam mơ hồ nhìn nơi tối qua Phong Đằng dừng xe rùi ngẩng đầu nhìn nhìn bầu trời… Tuy rằng mỗi câu cô nói với Phong Đằng cô đều nhớ rất rõ ràng nhưng trong long cô vẫn khăng khăng những điều xảy ra tối qua chỉ là ảo giác… Cô làm sao có lá gan lớn đến nỗi cự tuyệt Tổng tài đại nhân =.=Không không, trọng điểm là, tổng tài đại nhân làm sao có thể thổ lộ tình cảm với cô sam cứ thế vừa đi lên lầu vừa thôi miên chính mình, vừa vặn gặp bác gái nhà bên đang xuống gái nhìn cô và cười hỏi“Cô gái, đi đâu đấy?”Tuy nói thành phố lớn ít ai qua lại với nhau, nhưng Sam Sam là người tử tế, mỗi lần gặp ai cũng đều lễ phép chào hỏi và thường xuyên qua lại với hàng xóm nên họ và Sam Sam dần trở nên thân thiết.“Ha ha, bác đi ra ngoài à? Cháu chỉ đi dạo loanh quanh thôi.” Sam Sam ý thức được bộ dạng mình giờ rất kỳ dị nên chỉ cười giả lả rồi đi lên ngờ bác gái rất nhiệt tình hỏi chuyện Sam Sam.“Đêm hôm qua, người đưa cháu về nhà là bạn trai cháu phải không ?’’“A?” Đêm hôm qua? Bạn trai? Sam sam cả người run lên.“Người đó tướng tá cao ráo, đẹp trai, lại có xe, chắc là giàu lắm nhỉ ?”“……”Sam sam sửng người, chẳng thể nào cười được a a!Sam Sam cứ thế mang tâm trạng rối rắm trở về phòng, nằm gục trên ra không phải ảo giác…… Xong đời! Xong đời rồi , cô lại cự tuyệt lời tỏ tình của tổng tài đại nhân. Lời tỏ tình đó nha!Lòng Sam Sam nhất thời rối loạn. Nhưng mà cô cũng không thể phủ nhận rằng tự đáy lòng cô cũg có chút vui mừng Cô có thích Phong Đằng không?Sam sam chưa từng nghĩ tới vấn đề này, thậm chí ngay cả một ý niệm trong đầu cũng chưa hề có. Nhưng là nếu một ý niệm cũng không từng có, thế thì sao hiện tại trong lòng lại cảm thấy vui mừng chứ?Chết rồi! Chuyện gì thế này? Rõ ràng trước kia cô đối với tổng tài đại nhân không hề có tí ảo tưởng nào cả nhưng giờ những lời Phong Đằng cứ văng vẳng trong đầu sao cô mỗi ngày đều đến văn phòng của tôi, bởi vì tôi yêu cầu cô?Vì sao cô cùng tôi ăn cơm, bởi vì tôi bắt ép cô?Đương nhiên là vì cái mạng của tôi a!Sam Sam ở trong lòng chính nghĩa trả lại có một giọng nói khác mong manh biện giải Cũng không hẳn là thế … Cho nên, thực ra cô vẫn đang lừa mình dối người, ném đá giấu tay?A a a !Sam Sam cảm thấy chính mình không thể lý giải được điều thì cứ mặc kệ thế nào. Điều quan trọng là tổng tài đại nhân tỏ tình với cô ”>Sam Sam khư khư ôm mặt, cảm thấy 2 má nóng lên, trong lòng vui sướng khôn thêm Giá Xe Mô Tô Việt Nam - Motosaigon Tin Tức Xe Moto Pkl Giá Xe Máy Vì thế mà cô nằm không được, nhanh nhẩu đứng lên mặc quần áo và mang giày. Cô muốn đi chơi khắp nơi đi ăn cơm, đi dạo phố, đi siêu thị, làm cái gì cũng được bằng không cô sẽ bị cảm giác khó tả này làm chết ở nhà suy nghĩ mãi sẽ làm cô phát điên, nhất định phải đi ra ngoài để đầu óc thư đi ở trên đường, bước chân dường như so với bình thường nhẹ nhàng phiêu bồng hơn rất nhiều. Rõ ràng là người còn đi bộ trên đường mà đầu óc lại cảm như đã bắt đầu bay thơ thẩn đi theo dòng người ra trạm xe điện ngầm, đứng trong đám đông ở quảng trường trung tâm, Sam Sam cảm thấy kỳ quái, cô sao lại vô thức mà đi đến chỗ này chứ?Nhưng điều này không quan trọng. Đứng ở đây lúc này làm cô cảm thấy rất thoải mái. Trời trong xanh, gió Tây Bắc hiu hiu thổi. Trong mắt cô giờ nhìn đâu đâu cũng cảm thấy cảnh đẹpSam Sam đi 1 vòng rùi lại 1 vòng quanh trung tâm, cuối cùng mệt mỏi ngồi ở ghế dài ven đường thở ngắn thở dài.“Tiết sam sam ơi là Tiết sam sam, mày xong đời , tổng tài đại nhân chẳng qua tùy tiện chỉ thổ lộ 1 tí thôi mà mày cư nhiên lại vui mừng thế này!”Cô cứ như vậy mà ngồi trên ghế dài ở quảng trường dưới trời đông giá rét, thế nhưng cô lại chẳng cảm thấy lạnh tí nào, hơn nữa khuôn mặt thậm chí còn hầm hập đỏ ửng. Ngây ngốc ngồi 1 lúc lâu, Sam Sam lấy di động ra, bấm vô phần danh bạ, cúi đầu nhìn 2 chữ “Phong Đằng” trên màn hình đến ngẩn chợt di động vang lên inh ỏi. Trong lòng Sam Sam run lên, tim đập mạnh, đầu ngón tay cái ấn nút “trả lời”. Nhưng khi nhìn lại người gọi điện thoại là Lục Song Nghi thì tim mới đập chậm rãi.“Alo, Song Nghi.”“Sam sam, thức rồi hả?”“… Bạn nghĩ rằng mình là bạn sao =.=” Mỗi ngày đều lười nhác làm bạn với giường, thật không nói nổi.“Hắc hắc, mình hỏi bạn, năm nay khi nào bạn về nhà?“Mình đặt vé tàu đêm 30.”“Này này này, mình sẽ về sớm hơn bạn đó, hắc hắc, bảo trọng nhé Sam Sam.”Song Nghi cảm thấy vui sướng khi người khác gặp họa, nhưng tâm tư Sam Sam hoàn toàn k chú tâm vào cuộc nói chuyện, cũng không nghe kỹ Song Nghi nói cái gì, cô không tự chủ được nói“Song nghi, mình có việc muốn hỏi bạn.”“Chuyện gì? Nói mau, mình lập tức giải quyết cho bạn .”Sam Sam mở miệng định nói gì đó nhưng lại không nói nên lời, ấp úng nửa ngày rùi mới nói “Không có gì cả”“Nói mau lên!” Song Nghi quát lên 1 cách hung tợn,“Ghét nhất ai nói chuyện một nửa mà không chịu nói tiếp. Thật bực mình >,“…….” Sam sam chần chừ một chút,“Song nghi, nếu có 1 người con trai vừa đẹp trai vừa giàu có tỏ tình với 1 người con gái thì người con gái đó phải làm gì bây giờ ?”“À, nếu như trong tiểu thuyết thì người con gái đó sẽ chấp nhận liền, sau đó tác giả có thể kết thúc câu chuyện, hắc hắc hắc hắc.”“…… Nếu như không phải trong tiểu thuyết thì sao?”“A? Thì phải nắm bắt cơ hội chứ sao, nhanh nhặt thẻ tín dụng!” Song Nghi cười hai tiếng đáng kinh, sau đó háo sắc nói “Bất quá thì sờ một chút rồi bỏ xuống.”“Vì sao?”“Trời! Cái thẻ tín dụng cho bạn cũng có ích lợi gì, bạn có biết mật mã đâu !” Sự việc diễn ra sau năm ngày liên tục đi làm tăng ca của Tiết Sam ràng đang trong dịp nghỉ lễ Quốc Khánh, nhưng vì cuối tháng phải kiểm kê sổ sách nên tất cả nhân viên phòng tài vụ đều phải tăng ca. Một nhân viên mới như Tiết Sam Sam đương nhiên đã bị một đống các bảng biểu báo cáo làm cho rối tung lên, choáng váng đến hoa đầu chóng mặt. Cuối cùng đến ngày mồng 3 trưởng phòng cũng đã tuyên bố kết thúc việc kiểm tra sổ sách, Sam Sam về đến phòng trọ liền lao ngay lên giường và ngủ một giấc ngon Sam đang mơ màng thì có tiếng chuông điện thoại vang lên, vẫn nhắm mắt cô mò mẫm một lúc lâu mới tìm thấy điện thọai, dựa vào cảm giác liền ấn nút nghe, ngái ngủ nói ’Alo”“Xin chào, xin hỏi cô có phải là Tiết Sam Sam không?”“Vâng.”“Đây là bệnh viên XX, mời cô đến ngay khoa phụ sản bệnh viên XX.”“Oh, được.”Đối phương vẫn đang nói huyên thuyên cái gì đó, Sam Sam không hề chú ý, ậm ừ đồng ý. Cuối cùng đầu dây bên kia cũng gác máy, thế giới lại yên tĩnh rồi, Sam Sam lủi vào trong chăn tiếp tục phút sau Sam Sam đột ngột bật dậy khỏi vừa nghe thấy cái gì? Bệnh viện? !!!!!!Ko phải là ông cụ ở nhà xảy ra chuyện gì Sam xỏ giầy vội vã chạy ra khỏi cửa, trong lúc đang giục người lái xe taxi tăng tốc đến bệnh viện XX, đột nhiên cô nhớ ra là …không đúng, cô đã tới thành phố S công tác, cô đâu có ở quê, ông cụ làm sao có thể tới bệnh viện của thành phố S, hơn nữa lúc nãy hình như cô nghe thấy đầu dây bên kia nói là......khoa phụ sản?Những chuyện diễn ra sau đó, đối với loại dân thường như Sam Sam quả thật là hoang đường như tiểu tiên là vừa mới xuống xe ở cổng bệnh viện, Sam Sam vẫn chưa hết xót ruột vì 50 tệ tiền taxi thì đã thấy hai người đàn ông cao to đeo kính đen, hình như đã đứng đợi ở cổng bệnh viện từ trước, thậm chí còn biết cả mặt cô.“Cô Tiết Sam Sam, mời đi theo chúng tôi.”Sau đó Sam Sam được đưa đến trước cửa khoa phụ sản trong tình trạng sợ hãi như gặp phải xã hội đen,rồi một người đàn ông đầu đầy mồ hôi chạy xộc đến chỗ cô, nắm chặt lấy tay cô.“Cô Tiết Sam Sam, xin hãy cứu giúp vợ tôi.”“Cái đó.........” Sam Sam hoang mang vì bị ông ta lay đi lay ai nói cho cô rốt cuộc là đang xảy ra chuyện gì, còn nữa vị đại ca này, tay của cô sắp bị bóp nát rồi…“Ngôn Thanh, buông tay ra.”Mệnh lệnh rất nhẹ nhàng nhưng đầy uy lực, khiến cho người đàn ông tên Ngôn Thanh kia lập tức bỏ tay Sam bất giác xoay người về phía phát ra tiếng nói, sau đó hai mắt nhìn thẳng. Chỉ là một dáng ngồi nghiêng mà thôi, nhưng ở chàng thanh niên đó dường như phát ra thứ ánh sáng thu hút, giam giữ ánh nhìn của người khác. Anh ta hình như vừa rời khỏi một một buổi tiệc, mặc trên người một bộ vét màu đen rất đứng đắn, khuôn mặt mang một chút mệt mỏi và sự lạnh lùng cao sang vốn ta phủi gấu áo đứng dậy, bước đi một cách ngạo mạn đến chỗ Sam Sam.“Tiết Sam Sam?” Sam Sam đờ đẫn gật đầu.“Nhóm máu AB- RH âm tính.” Sam Sam tiếp tục gật mặt anh ta mặc dù vẫn kiêu ngạo nhưng ánh mắt cũng đã giãn ra.“Em gái tôi và cô có cùng nhóm máu hiếm, cô ấy vừa được đưa vào phòng phẫu thuật chờ sinh, nhưng ngân hàng máu lại sắp hết, để đề phòng điều không may xin cô hãy ở lại đây đợi, phòng lúc cần dùng đến.”Hóa ra là cái này à, Sam Sam bừng tỉnh. Lúc kiểm tra sức khỏe ở trường đại học cô đã biết nhóm máu của mình rất hiếm. Do đó mỗi lần sang đường đều vô cùng cẩn thận, sợ không may xảy ra sự cố gây xuất huyết nhiều có thể dẫn đến cái chết.“Không sao, không vấn đề gì.” Sam Sam bỗng nhiên thấy đồng cảm với người phụ nữ trong phòng sản, không chút do dự liền lập tức đồng ý. Có điều ….Sam Sam ngượng ngùng nói “Cái đó.........Tôi có thể hỏi một vấn đề được không?”.“Cô hỏi đi.” Rõ ràng là nhờ giúp đỡ mà anh ta hết lần này đến lần khác lại có một tư thế của người trên với kẻ dưới, thậm chí những người xung quanh cũng coi thái độ đó là đương nhiên, khiến cho Sam Sam sinh ra một cảm giác sai lầm.“Ách.......Các người là ai?” Còn nữa, làm sao họ biết cách liên hệ với ta nhìn Sam Sam với một ánh mắt kỳ quái trong vài giây, rồi chầm chậm nói “Tôi là Phong Đằng”Sam Sam nghĩ một lúc lâu, ngượng ngập hỏi “ Cái đó, tôi quen anh không?”Ngôn Thanh lau mồ hôi “Cô Tiết, cô là nhân viên công ty Phong Đằng mà. Chẳng lẽ lúc cô đào tạo chưa được học về lịch sử lập nghiệp của công ty, cũng chưa bao giờ lên trang web của công ty sao?”Miệng Sam Sam đã biến thành hình chữ O. Cô, cô nhớ ra rồi..........Phong Đằng.........Phong Đằng.........Hóa ra là chủ… chủ Sam vô cùng ngoan ngoãn ngồi đợi trước phòng sản để hiến máu, trong lúc đó còn bị ông chủ bắt đi làm xét nghiệm, chứng minh cơ thể khỏe mạnh,nhóm máu phù phụ nữ khi sinh quả nhiên gặp nguy hiểm, Sam Sam ngoan ngoãn bị rút mất 300CC máu, sản phụ chuyển dữ hóa lành, Sam Sam rời khỏi bệnh viện trong sự cảm ơn rối rít của Ngôn Thanh, đi một lúc liền dừng lại ngẩng đầu nhìn mặt trăng thở dài.“Nhà tư bản quả nhiên là quỷ hút máu,thật là không có nhân tính, không có nhân tính.”Trong lúc Sam Sam vẫn đang lắc đầu, không chú ý đến một chiếc xe thể thao màu đen đỗ ở phía sau cô một đoạn, sau khi nghe tiếng thở dài, người đàn ông ngồi ở ghế sau giật giật khóe miệng, sau đó đóng lại cánh cửa xe vừa mới mở ra.“Về nhà.”“Chủ tịch, vừa rồi không phải ngài nói muốn đưa cô Tiết về sao?”“Không cần nữa?” Người đàn ông nói không một chút cảm xúc “ Nhà tư bản đều không có nhân tính.”

ngoại truyện sam sam đến đây an nè sinh đôi