nghiệp chướng phần 3

Thể Loại : Truyện Ma Ngắn - Truyện Ma Nguyễn Huy. 4.6/5 - (23 bình chọn) Nghiệp Chướng 3 Đời Bắt Rắn Mp3 - Mời quý thính giả và các bạn nghe truyện Nghiệp Chướng 3 Đời Bắt Rắn audio của tác giả Lê Hoa Thi qua giọng đọc Nguyễn Huy. Chúc các bạn nghe truyện vui vẻ. Nghetruyenma.net. Nghiệp Chướng - Tập 3 | Giải Trí TV Phim Việt Nam Nghiệp Chướng - Tập 4: ---------------------- Đăng Ký Giải Trí TV Để Xem Thêm Các Phim Hay Nhất: Điều 3. Phụ lục Ban hành kèm theo Nghị định này các phụ lục sau đây: 1. Phụ lục I: Danh mục cơ sở thuộc diện quản lý về phòng cháy và chữa cháy. 2. Phụ lục II: Danh mục cơ sở có nguy hiểm về cháy, nổ. 3. Phụ lục III: Danh mục cơ sở do cơ quan Công an quản lý. 4. Phụ lục IV: Danh mục cơ sở do Ủy ban nhân dân cấp xã quản lý. 5. Nghiệp Chướng là một câu chuyện kể về cái nghiệp, cái nghiệp này khi ra đi thì vẫn phải gánh chịu. Đây được xem là 1 bộ truyện rất hay của tác giả Trường Lê, được thể hiện qua phần diễn đọc của MC Đình Soạn. Nghiệp Chướng : TruyenAudio.Org : Free Download, Borrow, and Streaming : Internet Archive. Webamp. Volume 90%. 00:00. 1:16:30. 1 [HÃI LẮM] Nghiệp Chướng - Truyện Ma Có Thật Đóng Bỉm Nghe TG Trường Lê - 01:16:30. 2 [PHẦN KẾT] HÃI Với Nghiệp Chướng - Truyện Ma Có Thật Trường Lê Viết Sợ Quá - 01: Ở phần 2 truyện ma có thật Nghiệp Chướng của tác giả Trường Lê bạn sẽ được trải qua cảm giác đầy ma mị, rợn qua giọng kể MC Đình Soạn.----- Vay Tiền Online Chuyển Khoản Ngay. Ai cũng có nghiệp chướng, người càng khổ thì nghiệp chướng càng nặng. Thế nhưng không ít người còn chưa biết nghiệp chướng là gì? Nghiệp chướng do đâu mà có? Làm thế nào để giải trừ nghiệp chướng? Mời quý vị cùng tìm hiểu trong bài viết sau đây. 1. Nghiệp chướng là gì? Nghiệp chướng là từ xuất hiện trong đạo Phật được xuất hiện trong bài giảng kinh của Phật giáo. Trong đó nghiệp chướng là từ được ghép từ nghiệp và từ chướng. Ở đây nghiệp có nghĩa là khởi đầu, sự tạo nghiệp còn tùy vào hành động và từng trường hợp để phân định. Nghiệp chướng chính là ý niệm ý niệm thiện chính là nghiệp thiện; ý niệm ác chính là nghiệp ác. Ý niệm vì chúng sinh là niệm thiện, niệm này là nghiệp thiện; Ý niệm chỉ vì bản thân mình là niệm ác, niệm này là nghiệp ác. Tâm niệm chúng ta khởi tạo ra những tư tưởng, suy nghĩ gọi là ý nghiệp, miệng chúng ta phát ra âm thanh ngôn từ gọi là khẩu nghiệp, thân thể chúng ta hành động tạo ra các sự việc, hành động gọi là thân nghiệp. Vì thế nhìn chung, nghiệp được tạo ra từ chính suy nghĩ, tư tưởng, lời nói, hành động của chính chúng ta. Đó là tạo nghiệp. Sau khi tạo nghiệp gây ra kết quả, hậu quả đó cũng được gọi là nghiệp. Nghiệp đã phát sinh có kết quả sẽ sinh ra chướng ngại về sau. Chướng là từ chướng trong chướng ngại. Chướng ngại ở đây là những vật cản, ngoại cảnh tác động khiến chúng ta tạo tác tạo nghiệp. Từ chướng đứng sau nhưng theo nghĩa thì chướng phải có trước, có chướng tứ có sự tác động từ bên ngoài thì con người ta mới tạo nghiệp. Theo Phật giáo, cuộc sống luôn có luật nhân quả, khi tạo nghiệp thiện, cuộc sống sau này sẽ tự sinh ra những điều may mắn, tốt lành. Nhưng một khi đã là nghiệp xấu, để không gây ra những hệ lụy về sau thì cần phải giải nghiệp. Muốn hóa giải nghiệp xấu thì con người phải luôn có trí tuệ sáng suốt và tinh thần kiên định. Như vậy bạn mới có thể đưa ra quyết định một cách sáng suốt, quyết đoán. Con người chúng ta cần cẩn trọng trong cả suy nghĩ, lời nói, hành động hàng ngày để tránh gây ra nghiệp xấu và hậu quả sau này. 2. Nghiệp chướng do đâu mà có? Nghiệp thiện ác chúng ta đã gây ra trong vô thỉ kiếp đến nay là vô lượng vô biên. Sự vô lượng vô biên này được Kinh Hoa Nghiêm mô tả là “Nếu chúng có hình tướng thì nghiệp lực của mỗi chúng sanh ngay cả hư không cũng không chứa đựng nổi.” Nay ta nhờ phước duyên được làm người, nhưng bị chướng nghiệp ngăn che nên suốt đời khổ hải mà chẳng tự biết. Nghiệp cũ chưa trả được chút nào, đã tạo ra vô biên nghiệp mới. Nghiệp mới này tạo ra ở đâu? Xin thưa, từ nơi Thân khẩu, ý của chúng ta mà ra. Bởi vậy Kinh Địa Tạng bảo “Tất cả những cử chỉ động niệm của chúng sinh trong cõi Nam Diêm Phù ề không có điều gì chẳng phải là tội lỗi, huống nữa là những kẻ buông lung giết hại, trộm cắp, tà dâm, vọng ngữ trăm điều tội lỗi.” Ngài lại dạy “Nghiệp lực rất lớn, có thể sánh với núi Tu di, có thể sâu dường biển cả, có thể ngăn đạo thánh. Bởi nghiệp chướng của chúng sanh nặng nề nên gần như cả cuộc đời chìm trong biển khổ, cực hiếm người hưởng được chút an vui. Người chẳng biết đến Phật pháp để chuyển hóa nghiệp lực thì chẳng nói làm chi Suốt cuộc đời bị nó âm thầm chi phối mà nổi chìm trong biển khổ! Phật tử sơ cơ nhiều người cũng chẳng tường tận sự hung hiểm của nghiệp chướng. Cho nên khi tu trì phát sinh nhiều chướng ngại, kế đó dần dần thối mất đạo tâm, để muôn kiếp trôi lăn trong sanh tử luân hồi. Thật vô cùng đau xót! 3. Làm thế nào để tiêu trừ nghiệp chướng? Từ trong vô lượng kiếp qua, chúng ta đã luân hồi quá nhiều lần rồi, nghĩa là biết bao lần sinh ra và cũng biết bao lần chết đi. Khi hiện hữu trong các cảnh giới chúng ta thường tạo ác nghiệp nhiều hơn là tạo thiện nghiệp. Và vì đã tạo ác nghiệp nên chúng ta sẽ phải bị quả báo đau khổ, tức là sẽ gặp những chướng ngại, sóng gió trong cuộc sống. Vậy, nếu đã có quá nhiều những tội lỗi rồi, giờ phải làm sao để cho tiêu trừ đây? Có ba cách căn bản để giúp làm tiêu trừ nghiệp chướng, như sau Thứ nhất Phải biết sám hối với những tội lỗi đã từng tạo Sám hối ở đây là chúng ta phải nhận lỗi về mình, phải ăn năn, hối hận, sau đó quyết không để phạm lại, không gây thêm tội lỗi mới. Mỗi ngày chúng ta có thể dành thời gian để xưng tán danh hiệu Chư Phật Bồ Tát kết hợp với lễ Phật để sám hối. Thứ hai Phát nguyện làm vô số công đức và phước báu để pha loãng tội lỗi đã tạo Nếu xem tội từng tạo là một cái thùng muối hột mặn, thì giờ cần tạo ra một dòng sông công đức phước báu là nước ngọt để pha loãng chúng. Thùng muối nếu đổ vào cái ao nước nhỏ, hoặc giữ nguyên thì mới còn vị mặn. Chứ nếu chúng được đổ vào dòng sông nước ngọt rộng muôn trùng thì sẽ chẳng còn thấy đâu nữa cả. Do đó, việc phát nguyện làm vô số công đức và phước báu là điều cực kỳ quan trọng để hóa giải nghiệp chướng của mỗi người. Đó là phải làm các việc như Đi quy y Tam Bảo phát nguyện thọ trì năm giới, phóng sinh, ăn chay, từ thiện giúp người, cúng dường bố thí, làm đường xây cầu, chia sẻ Phật Pháp đúng để giúp con người sống hướng thiện…. Thứ ba Thường gần gũi bậc thiện tri thức, siêng nghe thuyết pháp đúng mỗi ngày, và phải giữ thời khóa công phu tu hành đều đặn Bởi vì nếu quý vị mà không có trí tuệ thì sẽ khó có khả năng phát hiện được lỗi lầm của mình đã và đang gây tạo. Do đó, cần phải có bậc thiện tri thức mắt sáng để hướng dẫn, chỉ lỗi, giúp chúng ta tự hoàn thiện bản thân. Còn nghe thuyết pháp đúng, học kinh Phật… cũng là đang góp phần giúp chúng ta có được trí tuệ phân định, để biết phương hướng mà tu hành. Song song với việc học Giáo Pháp, chúng ta cần phải siêng năng trong việc công phu tu tập như ngồi thiền, đi thiền hành, lễ Phật, niệm Phật, trì chú, lễ Phật nhiều…. Mục đích chính của việc công phu là để phát triển sức định tâm, duy trì chánh niệm và sự tĩnh giác, hướng đến mục tiêu chứng đạo, đạt đạo, tức là thành tựu trí tuệ vô lậu, giải thoát. Bởi vì chỉ có đắc đạo, tức chứng được tứ thánh quả A La Hán, thì chúng ta mới có thể chấm dứt sự luân hồi sinh tử. Không còn bị luân hồi sinh tử nữa thì làm gì có khổ đau, vì thế đây là mục tiêu rốt ráo mà quý vị cần phải nên chú trọng. Xem thêm Số phận có thay đổi được không? Nghiệp chướng là gì? Nghiệp là quả bảo thiện ác được gây ra bởi thân khẩu ý, chướng nghĩa là ngăn che, cản trở. Như thế Nghiệp chướng nghĩa là sự cản trở, ngăn che bởi nghiệp lực, khiến chúng ta không nhận ra được chân tướng của sự vật và bị nó âm thầm dẫn dắt, khiến cuộc sống chẳng được an yên. Trong các loại nghiệp thì sức tàn phá của nghiệp chướng là vô cùng nặng nề. Về mức độ, thì nghiệp chướng phần lớn mang hàm ý tiêu cực và nó chỉ kém định nghiệp một chút mà thôi. Thập Thiện nghiệp là gì. Đế Thích Thiên là ai. Cảnh giới trên bước đường học Phật. Học Phật pháp bắt đầu từ đâu. Cách cắt duyên âm tại nhà. Cách niệm Phật tại nhà. Cách tụng kinh tại nhà. Nghiệp chướng là gì * Như câu chuyện tai nạn tàu hỏa ở Tứ Hiệp, Hà Nội là một ví dụ điển hình Một buổi trưa cách đây hơn 10 năm xảy ra một vụ tai nạn tàu hỏa, khiến nạn nhân là một thanh niên khoảng 35 tuổi mất mạng. Điều lạ lùng trong vụ tai nạn này là Tiếng còi tầu từng tràng dài rất to, người xung quanh hốt hoảng đưa tay ra hiệu, nhưng thanh niên này không hay biết gì. Anh vẫn đi qua đường tàu để rồi mất mạng. Một vụ tai nạn tàu hỏa xảy ra ở một tỉnh miền trung mấy năm về trước cũng tương tự như thế. Vụ tai nạn chỉ chết có một người. Thế nhưng khi dừng tàu, người lái Tàu lại quả quyết với những người xung quanh rằng Tàu vừa tông chết 3 người! Chính mắt anh nhìn thấy 3 người trên đường ray. Anh đã bấm còi liên tục nhưng họ dường như không nghe thấy!. Trong hai vụ điển hình do sự ngăn che của nghiệp chướng ở trên Trường hợp đầu là do nghiệp chướng ngăn nên nạn nhân không nghe, không thấy. Trường hợp sau là do nghiệp chướng đã đến lúc chín muồi nên bị 2 vong quỷ là oan gia trái chủ, một bịt tai, một bịt mắt mà gây nên. Nghiệp chướng cờ bạc rượu chè Người ham rượu chè cờ bạc thường đổ tại nghiệp chướng. Họ chẳng biết rằng thật ra chẳng có nghiệp chướng cờ bạc nào dẫn dắt họ nghiện ngập cả. Khoa học thường giải thích rằng “Khi người nghiện cờ bạc hay rượu chè, trong não bộ sinh ra một loại hoạt chất giúp tăng hưng phấn”. Đại khái thì hoạt chất này gây nghiện và khiến người nghiện u mê. Sự thật là như thế này Tại những nơi cờ bạc, rượu chè, thường xuất hiện rất nhiều quỷ. Hòa Thượng Tuyên Hóa bảo đại ý “Người nghiện ngập chết đi làm con quỷ nghiện ngập, xong kiếp quỷ đói khát trong muôn năm là đọa thẳng vào địa ngục…” Người sống nghiện cờ bạc, chết đi làm con quỷ ham cờ bạc. Bởi tâm thức nó chứa đựng toàn chủng tử cờ bạc, ăn thua, nên phàm cứ có người đánh bạc là chiêu cảm loài này đến. Chúng đến làm gì? Chúng đến để thỏa mãn cảm giác ăn thua, say mê như lúc còn sống. Chúng ở cạnh những kẻ đánh bạc, tác động và xúi giục họ. Dù người chơi thắng hay thua thì cũng bị loài này và quyến thuộc của chúng đeo bám hàng ngày. Giống như quỷ hấp tinh, chúng đeo bám nạn nhân 24/24 và liên tục tác động, xúi giục, khiến họ lúc nào cũng muốn lao vào đỏ đen. Đây là lý do tại sao người nghiện cờ bạc không cách chi bỏ được! * Người sống nghiện rượu chè, chết đi làm con quỷ ham rượu chè. Bởi loài quỷ này ham mùi rượu nên chúng xuất hiện khắp các bàn nhậu. Người có Thiên nhãn nếu nhìn vào quán nhậu, tất không thể tính đếm số lượng của loài này. Chúng nó đến chỗ nhậu làm gì? Xin thưa Bạn cầm ly uống, chúng ghé miệng sát miệng bạn. Bạn thở ra mùi bia rượu, thì trong vô hình, chúng kê mồm mũi sát mặt bạn để thưởng thức. Khi bạn nôn ra cũng có quyến thuộc của loài quỷ này tới thưởng thức bãi nôn… Các tệ nạn nghiện ngập khác cũng đồng một nguyên nhân như thế. Cho nên thời mạt pháp này ma quỷ lộng hành là như vậy. Người nghiện ngập bị chúng trường kỳ đeo bám nên nhiễm âm khí nặng. Đến một lúc nào đó thì họ bị chúng ám nhập điều khiển. Đây là lý do tại sao nhiều kẻ nghiện rượu chè bài bạc thường gây ra những tội ác kinh thiên động địa. Trong rất nhiều thảm án do rượu chè, cờ bạc…Người ta chỉ thấy bề nổi là người nghiện ngập ra ra, nhưng không, phần lớn do khổ chủ bị quỷ gá nhập gây ra đấy bạn ạ! Nghiệp chướng nợ nần Bài viết đáng nhẽ không nên lan man nhiều quá. Ngặt vì khi định viết chủ đề nghiệp chướng thì có bạn nhắn hỏi Thế nào là nghiệp chướng nợ nần? Nay xin chép lại câu trả lời của Tuệ Tâm Tại sao cũng một một kiếp người mà người ta thảnh thơi vui sống, còn bạn thì đầu tắt mặt tối vẫn ngập trong nợ nần? Xin thưa rằng Chẳng có điều gì trong cuộc sống này không nằm trong vòng nhân quả, luân hồi! Kiếp trước bạn nợ người người ta nên kiếp này duyên gặp lại nhau thì phải đền trả. Nợ một xu trả một xu, nợ một hào trả một hào, như thế cho đến nợ mạng trả bằng mạng. Hễ còn thiếu nợ thì vẫn phải đền trả. Không thể khác được, cũng không cách chi trốn chạy hay quỵt nợ được. * Lại kiếp này thiếu trước hụt sau, sống trong nợ nần âu lo, phần lớn là bởi kiếp trước không biết bố thí mà ra. Chẳng cần nhìn ở đâu xa, bạn cứ nhìn thế gian này thì biết Trong hơn 7 tỷ người trên thế gian, mấy người bỏ được chút tiền ra bố thí cho người nghèo? Bởi thời đại nào cũng có rất ít người có tâm biết bố thí cho người. Cho nên thế gian, người giàu thì ít mà kẻ nghèo lại vô lượng vô biên là như thế! Mà người nghèo trên thế gian này có ai chẳng nợ nần? Rốt cuộc thì, nguyên nhân rốt ráo của nghiệp chướng nợ nần là do không biết bố thí đó thôi! Câu hỏi được đặt ra là Làm thế nào để chuyển hóa được nghiệp chướng nợ nần? Xin thưa với bạn, chỉ có một cách duy nhất Sám hối với oan gia trái chủ và niệm Phật để sớm tiêu trừ chướng nghiệp! Chư Tổ thường dạy người Niệm Phật một câu phước sanh vô lượng. Lạy Phật một lạy tội diệt hà sa. Cách thoát nghèo, thoát khổ, đơn giản như thế, nhưng người ta bị chướng nghiệp ngăn che nên chẳng tin. Mà chẳng tin thì đến Phật cũng không cách chi giúp cho được! Nghiệp Chướng do đâu mà có Nghiệp thiện ác chúng ta đã gây ra trong vô thỉ kiếp đến nay là vô lượng vô biên. Sự vô lượng vô biên này được Kinh Hoa Nghiêm mô tả là “Nếu chúng có hình tướng thì nghiệp lực của mỗi chúng sanh ngay cả hư không cũng không chứa đựng nổi.” Nay ta nhờ phước duyên được làm người, nhưng bị chướng nghiệp ngăn che nên suốt đời khổ hải mà chẳng tự biết. Nghiệp cũ chưa trả được chút nào, đã tạo ra vô biên nghiệp mới. Nghiệp mới này tạo ra ở đâu? Xin thưa, từ nơi Thân khẩu, ý của chúng ta mà ra. Bởi vậy Kinh Địa Tạng bảo “Tất cả những cử chỉ động niệm của chúng sinh trong cõi Nam Diêm Phù ề không có điều gì chẳng phải là tội lỗi, huống nữa là những kẻ buông lung giết hại, trộm cắp, tà dâm, vọng ngữ trăm điều tội lỗi.” Ngài lại dạy “Nghiệp lực rất lớn, có thể sánh với núi Tu di, có thể sâu dường biển cả, có thể ngăn đạo thánh. Bởi nghiệp chướng của chúng sanh nặng nề nên gần như cả cuộc đời chìm trong biển khổ, cực hiếm người hưởng được chút an vui. Người chẳng biết đến Phật pháp để chuyển hóa nghiệp lực thì chẳng nói làm chi Suốt cuộc đời bị nó âm thầm chi phối mà nổi chìm trong biển khổ! Phật tử sơ cơ nhiều người cũng chẳng tường tận sự hung hiểm của nghiệp chướng. Cho nên khi tu trì phát sinh nhiều chướng ngại, kế đó dần dần thối mất đạo tâm, để muôn kiếp trôi lăn trong sanh tử luân hồi. Thật vô cùng đau xót! Đại lược về chuyển hóa Nghiệp chướng Các bậc tiền bối trong làng tu thường bảo “Khi phát nguyện làm những công đức rộng lớn, hay tu hành, thường gặp nhiều chướng duyên khảo đảo thử thách.” Người xuất gia có bốn giai đoạn mà chướng duyên thường phát hiện là Khi cạo tóc vào chùa, lúc thọ giới, khi học kinh điển nhứt là kinh Đại Thừa, và lúc gác bỏ mọi việc để tịnh tu. Có nhiều vị đã gieo sẵn duyên lành, hoặc do sức cố gắng tinh tấn nên dễ dàng vượt qua ba giai đoạn trước, bước sang mức thứ tư. Nhưng đến khi tu hành tiến lên trình độ khá cao, tất khó tránh khỏi chướng duyên phát hiện. Như Hư Vân thượng nhơn, một cao tăng cận đại, trong khi tinh tấn dụng công tham thiền, nghiệp chướng bỗng phát hiện làm cho ngài bị đui, điếc và câm trong ba tuần nhựt. Duyệt qua truyện cũ, bút giả nhớ một vị họ Tô, cất am riêng ở chỗ thanh vắng tham thiền, đem một người theo giúp việc. Ban sơ ông tập ngồi từ một, hai giờ rồi lần lần tăng tiến có thể ba ngày đêm ở luôn trong định. Một độ nọ, Tô cư sĩ thiền định luôn hai mươi mốt ngày không ăn uống. Người tùy cận thấy ông ngồi quá lâu, đến gần dò xem thì hơi thở ra vào đã tuyệt, không còn thoi thóp như mấy lần trước. Y không biết đó là trạng thái sâu mầu của thiền định, lầm tưởng cư sĩ đã chết, liền đem ông đi chôn sống luôn. * Lại có một vị tăng tu Tịnh Độ, niệm Phật mỗi ngày đêm đến mười muôn câu. Do công đức niệm Phật, chỗ đất của sư đi đều hóa ra sắc vàng ròng. Một hôm có người nạn dân đến xin tá túc. Sư nhìn người ấy rồi nói riêng với thị giả “Gã này có tướng đạo tặc, ngươi nên cho y ăn no rồi hãy bảo ra khỏi nơi đây.” Ông đạo nhỏ vì lòng thương xót, thấy người kia nài nỉ mãi, lưu luyến chưa nở đuổi. Quả nhiên ít hôm sau, người ấy nửa đêm lén vào phòng sư, bẻ gảy chân tay giết ông chết, trộm một ít đồ trong am rồi bỏ đi luôn. Hai trường hợp trên cổ đức bình luận cho là sức định nghiệp không thể tránh khỏi. Người tu có ba chướng là Phiền não chướng, nghiệp chướng và báo chướng, mà sức nghiệp chướng lại nặng nề nguy hiểm hơn hai thứ kia. Nhưng tại sao khi chưa tu thì chẳng có chi, đến lúc tu hành càng cao lại thường gặp nhiều chướng nạn? Đó cũng bởi chúng ta là phàm phu thời mạt pháp, cố nhiên phần đông chướng duyên đều nặng. Nếu chúng ta nghiệp nhẹ, tất đã sanh vào thời tượng pháp hoặc chánh pháp rồi. Nhưng không phải do tu hành nên phát sanh chướng nạn, mà đó là sức chuyển nghiệp, chuyển quả báo nặng thành quả báo nhẹ, chuyển quả báo đời sau thành quả báo hiện tại. Nghiệp chướng tiêu trừ dần Giả sử ta có mười phần nghiệp chướng, do công đức tu nên tiêu trừ được bảy phần, còn phát hiện ra ba phần. Và đáng lẽ quả báo ấy đến sau mới trả, nhưng nhờ sức tu niệm, nên chỉ chịu quả nhẹ trong kiếp này để mau được giải thoát. Như Giới Hiền luận sư tiền kiếp là một vị quốc vương đem binh đi đánh dẹp các nơi, tạo nghiệp sát quá nhiều, đáng lẽ đến đời này sau khi hưởng phước thừa rồi chết, sẽ phải bị đọa vào địa ngục. Nhưng nhờ luận sư chí tâm tu hành và hoằng dương Phật pháp, nên mỗi ngày ông bị một cơn bịnh trạng như có nhiều lưỡi gươm vô hình đâm chém trong thân. Như thế trải qua hai năm bịnh mới dứt. Do duyên đó mà luận sư tiêu được nghiệp địa ngục, sanh lên cõi Đâu Suất Đà Thiên. Lại như ông Ngô Mao tiền nhân cũng tạo nghiệp sát, đáng lẽ phải đọa làm heo bảy kiếp cho người giết. Nhưng nhờ ông trường trai niệm Phật, nên khi thọ số mãn, bị giặc đâm bảy dao trả nghiệp xong một lần, rồi được vãng sanh về Cực Lạc. Nói tóm lại, lời tục gọi đó là trạng thái dồn nghiệp. Tuy nhiên, không phải mỗi người tu đều bị trả quả. Có người càng tu càng có điểm tốt, càng được an thuận, không bị trở ngại chi. Đó là do vị ấy những kiếp về trước không tạo nghiệp chi quá nặng, hoặc đã từng tu niệm và có nhiều căn lành. Nhưng luận theo phần đông, đại khái nếu không gặp những chướng ngại lớn, cũng vấp phải những chướng ngại nhỏ. 03 nguyên nhân phát sanh Nghiệp chướng Ngoài những trở ngại của ngoại duyên, lại còn có ba nguyên nhân phát sanh chướng nghiệp 1. Cứ theo tông Pháp Tướng, trong tạng thức của ta có chứa lẫn lộn những nghiệp chủng lành dữ. Khi niệm Phật hay tham thiền, ta huân tập hạt giống công đức vô lậu vào, tất các nghiệp chủng kia phải phát hiện. Ví như một khu rừng rậm nhiều thú, nếu có dân cư đến khai hoang, tất cây cối bị đốn, các loài thú đều chạy ra. Cảnh tướng và phiền não chướng duyên do nghiệp chủng phát hiện cũng thế. Đây gọi là sức phản ứng của chủng tử nghiệp. 2. Có những vị tu hành chẳng am tường giáo lý, không hiểu những tướng của nội tâm và ngoại cảnh đều như huyễn, chưa phát minh thế nào là chân và vọng, nên nhận định sai lầm. Do đó đối với cảnh duyên trong ngoài sanh niệm tham chấp, vui mừng, thương lo, sợ hãi, mà tự gây chướng nạn cho mình. 3. Lại ví như người theo họa đồ đi tìm mỏ vàng, đường sá phải trải qua non cao, vực thẳm, đồng vắng, rừng sâu, bước hành trình tất phải nhiều công phu và gian lao khổ nhọc. Nếu người ấy không vững lòng, không biết tùy sức tùy hoàn cảnh mà nhẫn nại uyển chuyển, tất phải thối lui. Hoặc có khi bỏ cuộc ghé vào một cảnh tạm nào đó, hay chết giữa đường. Lộ trình tu tập cũng thế, hành giả tuy y theo kinh giáo mà thật hành, song nếu không biết tùy sức tùy hoàn cảnh nhẫn nại uyển chuyển, sự lập chí không bền lâu, tất sẽ thất bại. Chướng nạn đó cũng do chính mình gây ra. 06 Nghiệp chướng duyên khảo người tu Khi nghiệp chướng phát hiện, chư Tổ thường gọi là các Duyên Ma Khảo. Những duyên nghiệp khảo đảo gây chướng ngại cho người tu, có rất nhiều chi tiết sai biệt. Nay chỉ xin tóm tắt đại cương qua sáu điểm Nghiệp chướng khảo người tu 1. Nội Khảo Có người trong lúc tu tập, bỗng khởi lên những tâm niệm tham lam, giận hờn, dục nhiễm, ganh ghét, khinh mạn, nghi ngờ, hoặc si mê dễ hôn trầm buồn ngủ. Những tâm niệm ấy đôi khi phát hiện rất mãnh liệt, gặp duyên sự nhỏ cũng dễ sanh cau có bực mình. Nhiều lúc trong giấc mơ, lại thấy các tướng thiện ác biến chuyển. Trong đây những tình tiết chi ly không thể tả hết được. Gặp cảnh này, hành giả phải ý thức đó là do công năng tu hành nên nghiệp tướng phát hiện. Ngay lúc ấy, nên giác ngộ các nghiệp tướng đều như huyễn, nêu cao chánh niệm, tự nhiên những tướng ấy sẽ lần lượt tiêu tan. Nếu không nhận thức rõ ràng, tất bị nó xoay chuyển làm cho thối đọa. Tiên đức bảo “Chẳng sợ nghiệp khởi sớm, chỉ e giác ngộ chậm,” chính là điểm này. Có người đang lúc dụng công, bỗng phát sanh tán loạn mỏi nhọc khó cưỡng nỗi. Ngay khi ấy, nên đứng lên lễ Phật đi kinh hành, hoặc tạm xả lui ra ngoài đọc một vài trang sách, sửa năm ba cành hoa, chờ cho thanh tĩnh sẽ trở vào niệm Phật lại. Nếu không ý thức, cứ cưỡng ép cầu cho mau nhứt tâm, thì càng cố gắng lại càng loạn. Đây là sự uyển chuyển trong lúc dụng công, ví như thế giặc quá mạnh tợ nước tràn, người chủ soái phải tùy cơ, nên cố thủ chớ không nên ra đánh. Có vị tu hành, khi niệm Phật bỗng thấy cô tịch như bản đàn độc điệu dễ sanh buồn chán, thì không ngại gì phụ thêm trì chú, quán tưởng, hoặc tụng kinh. * Nhân tiện, xin thuật ra đây một việc để cho các bạn đồng tu thêm phần nhận thức. Có một nữ Phật tử đến chỗ bút giả buồn khóc thưa thật rằng Mỗi khi cô niệm Phật tụng kinh độ vài mươi phút là ngủ gục lúc nào không hay, có khi tiểu tiện ngay trước bàn Phật. Do đó cô sợ tội bỏ luôn không dám tụng niệm. Bút giả khuyên cô nên chuyên sám hối trong một thời gian. Quả nhiên ít lâu sau cô dứt hẳn nghiệp tướng ấy, lại nằm mơ thấy nhiều vỏ ốc, đập mỗi vỏ ốc ra thấy một hạt sen. Cô này nghiệp si nặng. Vỏ ốc là hiện tướng của nghiệp si. Đập vỏ ốc thấy hạt sen là phá si mê mà thành tựu nhân lành giác ngộ vãng sanh về cõi Phật. Lại có một vị sa di trần thuật lại rằng Cứ ít đêm chú nằm mơ, thấy ba bốn mươi người cầm dao gậy đến đánh chém. Chú thay đổi trì Đại Bi rồi Chuẩn Đề chân ngôn đều không thành tựu. Vì mỗi lần tụng độ ít biến là nhứt đầu cả ngày, uống thuốc cũng không khỏi. Biết mình nghiệp nặng, chú phát nguyện lạy Tam Thiên Phật để sám hối. Nhưng khi lên chùa lễ Phật thì thấy một người tướng mạo cao lớn hung dữ đến xô té không cho lạy. Do đó chú đến buồn khóc bảo Có tội thì sám hối tu hành, nhưng sám hối tu hành không được, chẳng biết phải làm sao? * Bút giả nghe xong suy nghĩ, biết vị này nghiệp sát nặng. Bởi chú Đại Bi cùng Chuẩn Đề có sức phá nghiệp khá mạnh; Tâm nguyện lạy Tam Thiên Phật là điều nguyện rộng lớn. Đây là lỗi ở chỗ chỉ biết cầu riêng phần mình mà không cầu cho các vong oan trái; Và cách dụng công phá nghiệp không khéo uyển chuyển. Ví như người yếu bị bịnh phong nặng Phải dùng các vị thuốc nhẹ như Phòng Phong Kinh Giới lần lượt tiêu trừ; Trái lại vì muốn cho mau lành, dùng đến các vị thuốc mạnh như Mã Tiền Bả Đậu để khu phong. Như thế tất con bịnh bị hành hạ chịu không nổi. Do đó bút giả khuyên chú mỗi đêm nên thử lạy Tiểu Sám Hối theo Kinh Pháp Hoa. Sau đó quỳ tụng Vãng Sanh hăm mốt biến, đoạn niệm Phật độ năm trăm câu để cầu tiêu tội, và nguyện cho các mối tiền oan được mau siêu thoát. Cứ hành trì như thế trong một thời gian, nếu thấy yên ổn, có thể lần lượt tăng thêm. Chú sa di y theo lời, quả nhiên trạng thái ấy dứt tuyệt. Trên đây là những nghiệp tướng khảo đảo bên trong. Nếu không biết giác ngộ uyển chuyển phá trừ, tất sẽ thành ra chướng nạn. Nghiệp chướng khảo người tu 2. Ngoại Khảo Đây là những chướng cảnh bên ngoài làm duyên khó khăn thối đọa cho hành giả. Chứng cảnh đó là sự nóng bức, ồn ào, uế tạp; Hoặc chỗ quá rét lạnh hay nhiều trùng kiến muỗi mòng. Gặp cảnh này cũng nên uyển chuyển, đừng chấp theo hình thức, chỉ cầu được an tâm. Chẳng hạn như ở cảnh quá nóng bức, chẳng ngại gì mặc áo tràng mỏng lễ Phật. Rồi ra ngồi chỗ mát mà trì niệm, đến khi xong lại trở vào bàn Phật phát nguyện hồi hướng. Hoặc gặp chỗ nhiều muỗi, có thể ngồi trong màn thưa mà niệm Phật. Như ở miền bắc Trung Hoa vì thời tiết quá lạnh, các sư khi lên chánh điện tụng kinh, cũng phải mang giày vớ và đội mũ cẩn thận. Có hàng Phật tử vì nhà nghèo, làm lụng vất vả; Hoặc đi sớm về khuya, hoặc nợ nần thiếu hụt; Hoặc rách rưới đói lạnh; Hoặc vợ yếu con đau, không có chỗ thờ cúng trang nghiêm. Trong hoàn cảnh ấy sự tu tập thật ra rất khó. Phải có sự nhẫn nại cố gắng như bà lão ăn xin niệm Phật, mới có thể thành công. * Hoặc có người vì nhiều chướng nghiệp Lúc không tu thì thôi, khi sắp vào bàn Phật lại nhức đầu chóng mặt sanh đủ chứng bịnh; Hoặc có khách viếng thăm và nhiều việc bất thường xảy đến. Gặp những cảnh như thế, phải cố gắng và khéo uyển chuyển tìm phương tu hành. Sự cố gắng uyển chuyển tùy trường hợp sai biệt mà ứng dụng không thể nói ra hết được. Nên nhớ gặp hoàn cảnh bất đắc dĩ, phải chú trọng phần tâm đừng câu nệ phần tướng mới có thể dung thông. Cõi Ta Bà ác trược vẫn nhiều khổ lụy. Nếu không có sức cố gắng kham nhẫn, tất sự tu hành khó mong thành tựu. Nghiệp chướng khảo người tu 3. Nghịch Khảo Trên đường đạo, nhiều khi hành giả bị nghịch cảnh làm cho trở ngại. Có người bị cha mẹ anh em hay vợ chồng con cái ngăn trở hoặc phá hoại không cho tu. Có vị thân mang cố tật đau yếu mãi không lành. Có kẻ bị oan gia luôn theo đuổi tìm cách mưu hại. Có người bị vu oan giá họa, khiến cho ngồi tù chịu tra khảo hoặc lưu đày. Có vị bị sự tranh đua ganh ghét, hoặc bêu rao nhiều tiếng xấu xa, làm cho khó an khó nhẫn. Điều sau này lại thường xảy ra nhiều nhứt. Những cảnh ngộ như thế đều do sức nghiệp. Lời xưa từng nói Hữu bất ngu chi dự, hữu cầu toàn chi hủy. Câu trên hàm ý nghĩa Có những tiếng khen, những vinh dự bất ngờ, không đáng khen mà được khen; Và có những sự kiện thật ra không đáng khinh chê, lại diễn thành cảnh khinh hủy chê bai trọn vẹn. * Để chứng minh điểm này, bút giả xin thuật một vài việc nhỏ Trước đây vào thời Pháp thuộc. Một vị hòa thượng được triều đình Huế ban cho bằng Tăng Cang. Triều đình còn phong tặng hiệu chùa là Sắc Tứ. Do đó đi đâu hòa thượng đều có xe ngựa và bê son tích trượng theo hầu. Thậm chí lúc Hòa thượng lên xuống đò cũng có người võng. Một tên du đãng thấy thế bất mãn chưởi thề. Hắn tuyên bố đến ngày rằm tháng bảy sẽ lên chùa mắng hòa thượng một trận. Đến ngày ấy, tên du đãng sau khi uống rượu xong, ở trần vắt áo lên chùa. Gặp dịp một người Phật tử đem con Quy nhờ hòa thượng chú nguyện thả nơi ao sen. Thấy quang cảnh ấy, y bỗng cảm động, liền trở về kêu đồng bọn lên chùa quy y. Từ đó đi đâu cũng khen hòa thượng là bậc hiền lành đạo đức. Cho đến việc hầu hạ võng giá, y cũng nói là do thầy mình có phước. * Lại câu chuyện xảy ra cách đây không lâu Có hai Phật tử ở xa đến viếng thăm một vị thượng tọa đồng hương đã từng quen thân từ trước. Khi đến chùa thì vị thượng tọa vừa đi khỏi cách đó độ mười lăm phút. Hai người gạn hỏi, ông thị giả nói thầy vừa đi khỏi; Hỏi mấy vị khác, họ không biết bảo là mới thấy thầy ở đây. Chỉ một chút đó mà hai Phật tử ấy sanh lòng nghi ngờ vị thượng tọa không muốn tiếp mình. Họ từ biệt luôn không đến chùa, rồi đi đâu cũng chê bai vị thượng tọa nọ gồm những điều không đức hạnh. Thật ra, cung cách của vị hòa thượng trên không đáng khen mà được khen. Và hành động vô tâm của vị thượng tọa kể sau không có gì đáng chê, lại bị hiểu lầm khinh hủy. Thế gian cho đó là điều may rủi, thuyết nhân quả nhà Phật nhận định là lúc nghiệp duyên tội phước hiện ra. Cổ thi có câu Vẻ chi ăn uống sự thường. Cũng là tiền định khá thương lọ là. Một việc nhỏ đã như thế, thì tất cả các nghịch cảnh khác đều do túc nghiệp; Hoặc đây là do hiện nghiệp xui khiến. Khi gặp những cảnh này hành giả chỉ nên ẩn nhẫn sám hối. Chớ buồn phiền oán trách mà thối thất đạo tâm. Nghiệp chướng khảo người tu 4. Thuận Khảo Có người không gặp cảnh nghịch mà lại gặp cảnh thuận, như cầu gì được nấy. Nhưng sự thành công đều thuộc duyên ràng buộc chớ không phải giải thoát. Có vị khi phát tâm muốn yên tu bỗng cảnh danh lợi sắc thanh chợt đến; Hoặc nhiều người thương mến muốn theo phụng sự gần bên. Thí dụ như người xuất gia khi phát tâm tu, bỗng có kẻ đến thỉnh làm tọa chủ một ngôi chùa lớn; Hoặc như người tại gia thì có thơ mời làm tổng, bộ trưởng; Hoặc mời tham gia một cuộc làm ăn mau phát tài. Đây là những cảnh thuận theo duyên đời quyến rủ người tu. Nó dẫn lần lần đến các sự phiền toái khác làm mất đạo niệm. Người ta chết vì lửa thì ít, mà chết vì nước lại nhiều. Nên trên đường tu cảnh thuận thật ra đáng sợ hơn cảnh nghịch. Cảnh nghịch đôi khi làm cho hành giả tỉnh ngộ dễ thoát ly niệm tham nhiễm; Hoặc phẫn chí lo tu hành. Còn cảnh thuận làm cho người âm thầm thối đạo lúc nào không hay; Đến khi bừng tỉnh mới thấy mình đã lăn xa xuống dốc. Người xưa nói “Việc thuận tốt được ba. Mê lụy người đến già.” Lời này đáng gọi là một tiếng chuông cảnh tỉnh. Thế nên duyên thử thách của sự thuận khảo rất vi tế, người tu cần phải lưu ý. Nghiệp chướng khảo người tu 5. Minh Khảo Đây là sự thử thách rõ ràng trước mắt mà không tự tỉnh ngộ. Chẳng hạn như một vị tài đức không bao nhiêu, nhưng được người bưng bợ khen là nhiều đức hạnh, tài năng, có phước lớn…Vị này nghe thế sanh ra tự kiêu tự đắc, khinh thường mọi người; Lại ngược ngạo làm những điều càn dở, kết cuộc bị thảm bại. Hoặc một vị có đủ khả năng tiến cao trên đường đạo, nhưng bị kẻ khác gàn trở, như bảo Ăn chay sẽ bị bịnh, niệm Phật trì chú nhiều sẽ bị đổ nghiệp; Hoặc tu sẽ gặp nhiều việc không lành, rồi sanh ra e dè lo sợ, thối thất đạo tâm. Hoặc có những cảnh tự mình biết nếu tiến hành dễ rước lấy sự lỗi lầm thất bại. Nhưng vì tham vọng hay tự ái, vẫn đeo đuổi theo. Hoặc đối với các duyên bên ngoài, tuy biết đó là giả huyễn nhưng không buông bỏ được. Như thế, bị cuốn vào rồi tự chuốc lấy sự buồn khổ vào tâm. Như có một vị sư đổ ra nhiều công của mướn thợ chẻ đá, thợ mộc, thợ hồ, xây cất một cảnh chùa to trên núi. Khi ngôi tự viện vừa hoàn thành, thì sư cũng vừa kiệt sức mang bịnh nặng. Lúc sắp chết, ông sai đệ tử võng đi quanh chùa rờ từ viên đá buồn khóc tiếc than! * Lại trước đây có một tăng sĩ địa vị trong đạo khá cao. Vị này tánh tình chân thật rộng rãi ưa bố thí, nhưng vấp phải một khuyết điểm là hay tự đắc tự kiêu. Vài chánh khách thấy được chỗ đó liền đem một nhà tướng sĩ đến giả vờ thăm chơi. Họ nhìn qua khen sư nhiều phước tướng, tất được vô số người ủng hộ, danh vọng càng thành đạt tiến cao. Ông ấy lại nói thêm Nếu sư thích hoạt động, sẽ thành một tay lãnh tụ…Nếu sư ở ngoài đời có thể làm đến tổng thống. Sư nghe xong tuy khiêm nhường đôi tiếng, nhưng lộ vẻ cực kỳ hoan hỷ. Nhân đó, các chánh khách than vãn thời thế; Thương dân chúng khổ não, vận nước suy đồi. Kế dần dà thuyết phục lôi cuốn sư vào một cuộc vận động chánh trị. Và cũng bởi đó, sư bị tai nạn trong một thời gian khá lâu. Thế nên kẻ dễ dãi nhẹ dạ thường hay bị phỉnh gạt. Khi chưa diệt được tham vọng dễ bị người khác dùng tiền tài, sắc đẹp hoặc danh vị cuốn lôi. Cho đến nếu còn tánh nóng nảy khí khái, tất dễ bị người khích động, gánh vác lấy những việc phiền phức vào thân. Đây là những cạm bẫy của đời mà cũng là của đạo, xin nêu ra để khuyên nhắc cùng nhau. Nếu không dè dặt những điểm đó, sẽ vương vào vòng chướng nghiệp. Đối với những duyên thử thách như thế, hành giả phải nhận định cho sáng suốt. Và sanh lòng quả quyết tiến theo đường lối hợp đạo mới có thể thắng nó được. Nghiệp chướng khảo người tu 6. Ám Khảo Điều này chỉ cho sự thử thách trong âm thầm không lộ liễu, hành giả nếu chẳng khéo lưu tâm, tất khó hay biết Có người ban sơ tinh tấn niệm Phật. Rồi bởi gia kế lần sa sút, làm điều chi thất bại việc ấy. Do đó nên sanh lòng lo lắng chán nản trễ bỏ sự tu. Có vị công việc lại âm thầm tiến triển thuận tiện rồi ham mê đeo đuổi theo lợi lộc mà quên lãng đường lối tu hành. Có kẻ trước tiên siêng năng tụng niệm, nhưng vì thiếu sự kiểm điểm, phiền não ở nội tâm mỗi ngày tăng thêm một ít, lần lượt sanh ra biếng trễ…Có khi đôi ba tháng hay một vài năm không niệm Phật được một câu. Có người tuy sự sống vẫn điều hòa đầy đủ. Nhưng vì thời cuộc bên ngoài biến chuyển, thân thế nhà cửa nay đổi mai dời; Tâm mãi hoang mang hướng ngoại, bất giác quên bỏ sự trì niệm hồi nào không hay. Nghiệp chướng Lời kết Trên đây đều là ảnh hưởng diễn biến của nghiệp thiện ác, nhưng nó có sức thầm lôi cuốn hành giả làm cho bê trễ sự tu trì, nên gọi là “khảo”. Khi mới tu ai cũng có một xuất phát điểm hảo tâm. Nhưng lần lượt bị những duyên nghiệp trong ngoài, một trăm người đã rớt hết chín mươi chín. Lời xưa nói “Tu hành nhứt niên Phật tại tiền, nhị niên Phật tại tây thiên, tam niên vấn Phật yếu tiền.” Câu này có ý nghĩa Sự tu hành năm đầu Phật như ở trước mặt. Năm thứ hai Phật đã về tây. Sang năm thứ ba ai muốn hỏi đến Phật hay bảo niệm Phật, phải trả tiền mới chịu nói tới, hoặc niệm quá ít câu. Lời ngụ ngôn này cũng chỉ vào những điểm ở trên, hành giả cần phải lưu tâm chú ý.Theo Niệm Phật Thập Yếu Nghiệp chướng là gì Tuệ Tâm 2021. Lâu nay Quý Vị vẫn thường hay nghe nói đến từ “Nghiệp chướng”, nhưng chắc cũng còn có nhiều Vị chưa hiểu lắm. Ở bài viết này tôi sẽ bàn về vấn đề này . Mời Quý Vị cùng tìm hiểu Trước tiên Nghiệp chướng là gì? Nghiệp là hành động tạo tác của chúng sinh thông qua ba nơi là cái thân, cái miệng và ý nghĩ được lặp đi lặp lại nhiều lần và trở thành thói quen. Chướng thì có nhiều nghĩa, nay tôi xét mấy nghĩa là Cản trở, ngăn hay che lấp. Nay tôi chỉ xét Tạo nghiệp bất thiện ác nghiệp sinh ra chướng duyên Mỗi một nghiệp bất thiện khi đã lỡ tạo lập thì chúng sẽ có quả báo đi kèm theo sau đó, mà khó có thể nào tránh khỏi. Bản thân tôi khi biết được điều này, tôi phải rất e dè, và cân nhắc rất cẩn thận trước khi tạo tác, hay ra các quyết định. Vì nếu không cẩn thận, thì quả báo sẽ trở lại với chính mình, tuân theo đúng luật nhân quả. Sự tạo tác ác nghiệp của con người thì muôn hình vạn trạng, sai biệt khác nhau, mà không thể kể hết. Ví dụ 1. Người hay tạo nghiệp nuôi chim cảnh Chim thì nên thả chúng tự do, cho bay về rừng núi. Nhưng nhiều người thì thích chơi, thế là nhốt, giam chúng trong lồng để nhìn, để nhắm. Hành động này nếu tích lũy, thì chính là đang tạo ác nghiệp nuôi chim. Quả báo tương lai sẽ trổ là Nếu nặng, thì người này sẽ bị ở tù vì lý do gì đó trong cuộc sống, sẽ bị bắt ở tù. Nếu nhẹ hơn tí, thì môi trường sống, nơi làm việc sẽ bị gò bó. Như 8 tiếng làm việc, vào nơi ấy ít người qua lại, không có ai nói chuyện, cứ phải ngồi cả ngày trong ấy, rồi bị tù túng. Đây cũng là trá hình của nghiệp ở tù như nói trên. Và khi quả nó trổ ra như thế, thì chính là Quý Vị đang bị chướng ngại, gặp cản trở rồi. Và phát sinh đau khổ. Nên gọi là nghiệp chướng, nghiệp chướng. Lấy một ví dụ khác Có một cậu thanh niên trẻ, nhà giàu, đẹp trai, thành đạt, ăn nói khéo. Nhưng có một tính cách là mê gái, ít chung thủy với ai. Để thoả mãn dục vọng. Cậu ấy quen rất nhiều cô gái, cứ ăn ngủ vài tháng rồi bỏ. Cả một quãng đời trai trẻ chỉ chìm trong nghiệp ái dục. Khi quả báo trổ thì thế nào đây? Nếu trổ sớm trong kiếp hiện tại thì có thể cậu sẽ bị Bệnh HIV, các rối loạn về tính dục, lận đận tình duyên, tâm hồn xao động, hay thẫn thờ, buồn. Sau khi mệnh chung Nếu nặng có thể sẽ sinh vào địa ngục chịu đau khổ, mãn địa ngục sinh vào loài ngạ quỷ thì bị thiêu đốt bởi ngọn lửa dâm dục. Nếu có tái sinh vào loài súc sinh thì thường sinh ra ở các loài như chim bồ câu, chim sẻ, chim uyên ương,…. Nếu có tái sinh thành người thì người này sẽ bị như sau 1. Dễ bị mất thân nam, sinh trong thân nữ. 2. Trong thân nữ, dễ bị làm gái bán dâm. 3. Trí tuệ sẽ bị chậm, ù lì, ngu, không nhanh nhẹn. 4. Bị nghiệp cực kì lận đận trong tình duyên, trắc trở đủ bề. 5. Có thể sẽ bị rối loạn giới tính, nam không ra nam, nữ không ra nữ. ……………. Và khi bị như thế, thì rõ ràng người này đang bị chướng rồi, sẽ đau khổ, bất an, hay cảm giác thua thiệt. Đây gọi là nghiệp nó làm chướng ngại. Hay gọi nghiệp chướng, nghiệp…chướng…. Khi bị rơi vào tình cảnh như thế, nếu người có tu hiểu nhân quả, sẽ tự biết mình đang bị nghiệp chướng, đang bị trả quả báo. Lúc ấy cần phải quyết liệt tu tập, để chuyển hoá nghiệp chướng. Xem thêm Cách tu tập để chuyển hoá nghiệp chướng để chuyển hoá nghiệp chướng cho chính đời mình, để được an vui hạnh phúc. Nam Mô Đại Từ Đại Bi Quán Thế Âm Bồ Tát. FB Tu học mỗi ngày – Nghiệp là gì? Nghiệp là hành động có dụng tâm, hành động mà không có dụng tâm thì không phải là nghiệp theo đúng nghĩa của từ này. Ví dụ Một người lái xe không cẩn thận cán chết người. Người đó có thể mang tội ngộ sát, phải trả tiền bồi thường và ngồi tù. Nhưng thật ra, anh ta không có tạo nghiệp sát sinh, anh ta chỉ là một cái duyên, hay là một điều kiện trong kết cuộc như vậy. Lạnh lùng mà nói, tình hình`đích thực là như thế, nếu chúng ta có một nhận thức sâu sắc về thuyết nghiệp. Trong đời này, không có gì xảy ra một cách ngẫu nhiên hết, mọi sự việc, quá trình xảy ra đều có nhân duyên của nó. Có đủ nhân, đủ duyên và đúng thời, từ sự việc xảy ra tốt hay xấu, lành hay dữ, may mắn hay bất hạnh. Mọi sự việc xảy ra đều tương ứng với nhân duyên đã tạo ra nó từ trước. Và đây là nghiệp, chứ không phải là số mệnh. Dẫn nghiệp và mãn nghiệp – hai loại nghiệp quan trọngnhất Nghiệp có nhiều loại nhưng Phật giáo thường chú ý hai loại chính là dẫn nghiệp và mãn nghiệp. Dẫn nghiệp là nghiệp dắt chúng sanh đi vào một trong sáu cõi, trong số này có Ba cõi thiện là cõi loài Trời, cõi loài A Tu la và cõi loài người. Ba cõi ác là cõi súc sanh, cõi quỷ đói, và cõi địa ngục. Mắt trần chúng ta không thấy được loài Trời và loài A tu la. Chỉ biết rằng hai loài naỳ có quyền năng và thọ mạng nhiều hơn, dài hơn loài người rấtnhiều. Mắt ta không thấy họ, nhưng không phải là họ không tồn tại. Dân giankhông biết, gọi họ bằng đủ các thứ tên như thần, tiên, quỷ. Trong các loại chúng sanh sống ở cõi ác, có hai loại mắt người cũng không thấy được là chúng sanh trong loại quỷ đói và chúng sanh trong loài địa ngục. Loài quỷ đói là loài chúng sanh bụng rất to, nhưng cổ họng rất bé cho nên luôn luôn bị đói. Chúng sanh ở địa ngục thì bị khổ triền miên, khổ ở mức loài người không thể tưởngtượng nổi. Còn súc sanh thì rất nhiều loại, không thể kể xuể được, nhưng chúng có đặc tính chung là hay cấu xé lẫn nhau, trừ một số trường hợp ngoại lệ. Loại súc sanh quen thuộc nhất là gia súc như chó, mèo, gà, lợn, ngựa, trâu. Chúng nó sống khổ thế nào, chúng ta cũng đều biết. Nhưng có điều nhiều người không biết là nếu không sống thiện, không tu tập và sống lối sống ngu si như súc vật thì sau khi chết chúng ta có thể tái sanh vào làm súc vật. Rất có khả năng đó, chúng ta không thể xem thường. Cho nên, ít nhất chúng ta phải biết cơ chế vận hành của nghiệp, đặc biệt là loại nghiệp gọi là dẫn nghiệp. Mục đích là dùng cơ chế vận hành của nghiệp để cuộc sống chúng ta có ý nghĩa, để cho chúng ta chủ động tạo ra những nghiệp có cường độ mạnh để cho ở đời này, cũng như ở các đời sốngsau, chúng ta không bị đọa vào các cõi ác, khổ, mà luôn tái sanh vào các cõi lành, cõi thiện, dẫn chúng ta đến mục đích cao nhất là giác ngộ và giải thoát. Vì dẫn nghiệp quyết định hướng tái sanh, cho nên cũng có tên gọi là tái sanh nghiệp, với tiếng anh tương đương là Reproductive Kamma. Kamma là tiếng Pàli, nghĩa là nghiệp, còn tiếng Sanskrit tương đương là Karma, một từ mà sách Tây phương rất hay dùng để chỉ nghiệp. Tái sanh nghiệp hay dẫn nghiệp là những hành động tạo nghiệp có cường độ mạnh hay thiện hoặc bất thiện, quyết định hướng tái sanh của một chúng sanh, cũng như những sự kiện chủ yếu ở đời sau của chúng sanh đó. Sau đây tôi xin đưa vài ví dụ minh hoạ trước hết những hành động tạo nghiệp cực ác, quyết định không tránh khỏi hướng tái sanh của một chúng sanh vào một trong ba cõi ác là địa ngục, quỷ đói và súc sanh. Đó là các hành động cố ý giết cha, mẹ, bậc thánh Alahán, làm chảy máu Phật và phá sự hoà hợp của tăng chúng. Gọi là tội ngũ nghịch, 5 trọng tội lớn. Nếu phạm một trong năm nghiệp ác nói trên, thì nhất định phải tái sanh vào cõi sống ác, khổ. Năm trường hợp nói trên là những trường hợp cực đoan, còn nói chung sống buông thả, không giữ năm giới, không làm mười thiện thành thói quen, với tâm ác không biết sửa chữa đều có nguy cơ sanh vào một trong ba cõi ác là địa ngục, quỷ đói, và súc sanh, và dù có may mắn được tái sanh làm người thì sẽ là người sống bất hạnh như chết yểu, tật nguyền, hay ốm đau, bị người đời khinh rẻ. Cường độ của nghiệp quyết định ở chỗ dụng tâm Yếu tố gì tạo ra cường độ mạnh của nghiệp, khiến cho nghiệp đó quyết định hướng tái sanh của chúng sanh đó? Chủ yếu là dụng tâm khi tạo nghiệp. Thí dụ tạo nghiệp sát với tâm tham, tâm sân. Trên báo từng đăng tin vụ giết người ở cửa hàng vàng Kim Sinh Hà nội. Kẻ cướp đã giết bốn mạng người một lúc để cướp vàng, đó là ví dụ sát sanh vì lòng tham. Hay tin một cô gái, chỉ vì ghen tức đối với người con riêng của chồng mình – một cháu bé năm tuổi – đã nhẫn tâm quẳng cháu bé đó xuống sông Hồng. Sát sanh với tâm sân hận và ghen tức là loại nghiệp rất mạnh, có thể khiến kẻ phạm tội đọa vào cõi ác không tránh khỏi. Đối với thiện nghiệp cũng vậy, cường độ của nghiệp thiện chủ yếu do ở chỗ dụng tâm chứ không phải do ở quy mô và hình thức của sự việc. Trong đạo Phật có câu Làm việc đạo với cái tâm đời, tức là tâm danh lợi, thì việc đạo biến thành việc đời ; Làm việc đời với tâm đạo, tức là cái tâm vì lợi ích của đạo và của chúng sanh, thì việc đời cũng biến thành việc đạo. Quan điểm trên về nghiệp giải phóng những người nghèo hèn khỏi nỗi bức xúc của mình quá nghèo hèn, quá túng thiếu, muốn làm việc thiện, muốn giúp người nhưng không biết xoay xở thế nào. Trong kinh 42 Chương có nói tới hạnh tùy hỷ bố thí. Đó là hạnh chia xẻ niềm vui với người khác. Nếu sự chia xẻ niềm vui đó là thật lòng, không chút ganh ghét thì công đức của hạnh bố thí tùy hỷ đó cũng là vô lượng, cũng như một ngọn đuốc có thể giúp cho bao nhiêu nhà được thắp sáng, nấu chín cơm, sưởi ấm mà để bố thí tùy hỷ có cần phải có gì đâu, mà chỉ cần có tấm lòng biết chia sẻ niềm vui của người khác mà thôi. Đại sư Trung Hoa Trí Khải, trong bài tựa cuốn “Đồng mông chỉ quán” kể trường hợp một Sadi trẻ, ở cùng chùa một vị trụ trì đã chứng quả A la hán. Vị trụ trì chùa xem tướng học trò, biết trong vòng một tuần nữa học trò mình sẽ chết bệnh không thể tránh khỏi, bèn lẳng lặng cho học trò mình về thăm nhà. Anh học trò trên đường về nhà thấy một ổ kiến trên bờ đê đang bị một dòng nước xoáy thốc vào bờ đê, đe dọa cuốn trôi đi. Thầy Sadi trẻ động lòng thương lũ kiến đang nháo nhác, bèn nhảy xuống sông, ra sức hàn lại chỗ đê có thể bị vỡ để cứu ổ kiến. Cứu được ổ kiến, thầy Sadi về nhà. Và sau một tuần trở lại chùa, vị A la hán thấy học trò mình trở lại chùa an toàn, khí sắc lại còn hồng hào hơn xưa, rất lấy làm lạ, hỏi cặn kẽ đầu đuôi chuyện cứu ổ kiến. Vị trụ trì kết luận là do thầy Sadi phát tâm từ bi rộng lớn, cứu ổ kiến cho nên đã chuyển nghiệp, đáng lẽ phải chết trong vòng một tuần lạivẫn sống an toàn và còn tiếp tục sống thọ trong nhiều năm nữa. Câu chuyện trên cũng tương tự chuyện một bà già ăn mày, sống trong thời Phật, muốn cúng dường Phật một ngọn đèn mà không đủ tiền để mua dầu. Đi ăn xin, ky cóp mãi mới được một đồng. Nhưng khi đến cửa hàng thì chủ tiệm lại nói một đồng không đủ để mua dầu thắp đèn. Nhưng vì chủ tiệm cảm lòng thành của bà già cho nên vẫn bán. Cuối cùng bà già cũng có được một ngọn đèn cúng dường Phật, không phải đặt trong tịnh xá nơi Phật thuyết pháp, mà chỉ được đặt ở ngoài vườn. Ấy thế mà sau buổi thuyết pháp của Phật, người ta đi dập tắt tất cả ngọn đèn ở trong nhà tịnh xá cũng như ngoài vườn, mọi ngọn đèn đều dập tắt dễ dàng, chỉ riêng ngọn đèn của bà già ăn mày cúng Phật thì người ta thổi mãi, dập mãi mà không làm sao tắt được, cả đến Ngài Mục Kiền Liên, học trò thần thông đệ nhất của Phật cũng bất lực. Được hỏi về sự kiện lạ lùng này, Phật nói đó là sức mạnh lớn lao của lòng chí thành cúng dường Phật của bà già. Với tâm thành lớn như vậy, thì dù là cúng dường một ngọn đèn nhỏ, cũng đem lại cho bà ấy công đức vô lượng, khiến cho chư Thiên cũng cảm ứng, che cho ngọn đèn không bị dập tắt. Trong lịch sử truyền đạo của đức Phật cũng không hiếmnhững chuyện minh chứng cho khả năng chuyển nghiệp của những người tuy từng phạm nhiều tội ác trong quá khứ, nhưng sau khi được gặp Phật, được nghe pháp và thành thật ăn năn hối lỗi, cải tà quy chánh, một lòng tin đạo và hành đạo, thì ngay trong đời này cũng chứng được quả Thánh. Đó là trường hợp nổi tiếng của Angulimala, vốn là một tên cướp tàn bạo ở vương quốc Kosala, trường hợp của dâm nữ Ambanali ở Vaisali, cả hai đều xuất gia theo Phật, tu hành không bao lâu đều chứng quả Thánh A La Hán. Tóm lại dụng tâm là yếu tố quyết định tính chất và cường độ của nghiệp. Dụng tâm trong kinh tạng Pàli còn gọi là tác ý, cho nên Phật giáo định nghĩa nghiệp là tác ý. Khi đã tác ý, theo hướng thiện hay ác, tức là ta đã tạo nghiệp thiện hay ác rồi. Người bình thường không hiểu cơ chế vận hành của nghiệp, cho nên rất hay xem thường, thậm chí ngay đối với lời nói, họ cũng nói một cách vô tâm Lời nói bay đi, lời nói vô bằng ; không biết rằng ngay những ý nghĩ thoáng qua đầu chúng ta còn là nghiệp , huống hồ là lời nói. Có lẽ, vì để răn dạy người ta đừng nên coi thường sự bất thiện nơi lời nói, hành động, suy nghĩ, đạo Phật có nói có tới bốn điều bất thiện nơi lời nói là nói dối, nói ác, nói chia rẽ, và nói vô nghĩa; còn đối với sự bất thiện nơi thân thì có ba là sát sanh, lấy của không cho và tà dâm ; còn sự bất thiện nơi tâm cũng có ba là tham, sân, và si hay tà kiến. Không được coi thường việc nhỏ Đức Phật luôn răn dạy con người không nên coi thường những nghiệp thiện hay ác dù là nhỏ, cũng như một đốm lửa nhỏ có thể đốt cháy đống rơm cao như núi, như giọt nước nhỏ mãi rồi cũng làm bình lớn đầy tràn. Kinh Pháp Cú có các bài kệ “Chớ chê khinh điều thiện, Cho rằng chưa đến mình, Như nước nhỏ từng giọt, Rồi bình cũng đầy tràn. Người trí chứa đầy thiện, Do chất chứa dần dần” Lại viết “Chớ chê khinh điều ác, Cho rằng chưa đến mình, Như nước nhỏ từng giọt Rồi bình cũng đầy tràn, Người ngu chứa đầy ác, Do chất chứa dần dần” Lợi ích của việc tu tập tâm Tuy nhiên, cần chú ý là theo đạo Phật, dù là nghiệp nơi ý, nơi lời nói hay nơi thân, căn bản vẫn là ở chỗ dụng tâm, ở chỗ chúng ta tu tập tâm hàng ngày, khiến cho tâm ta trở thành thuần thiện, không nghĩ việc ác, chỉ nghĩ điều lành. Một người biết tu tập tâm như vậy, tuy rằng chưa đạt tới đích giác ngộ và giải thoát như các bậc Thánh, Phật hay A la hán, nhưng có thể nói là đã trên con đường thẳng dẫn tới đích giác ngộ và giải thoát tối hậu rồi. Hơn nữa, trên bước đường dài dẫn tới mục đích tối hậu đó, con ngườii thiện nhất định sẽ không bị đọa vào cõi ác. Kinh Pháp Cú ví người như thế, như bàn tay không thương tích mà cầm thuốc độc vậy, không can gì hết Bàn tay không thương tích, Có thể cầm thuốc độc Người ác làm hại người hiền cũng như kẻ ngu ngược gió, mà tung bụi, bụi chỉ rơi vào mình mà không dính người Hại người không ác tâm Người thanh tịnh không uế, Tội ác đến kẻ ngu Như ngược gió tung bụi. Vậy nên, quyết định tính chất và cường độ của nghiệp là cái tâm của mình, là ở trong lòng mình, như thi hào Nguyễn Du đã viết “Thiện căn bởi tại lòng ta”. Tu Phật trước hết và chủ yếu là tu tâm, không phải chỉ vì “Chữ tâm kia mới bằng ba chữ tài” mà vì đức Phật cũng đã từng khuyến cáo chúng ta Kẻ thù hại kẻ thu, Oan gia hại oan gia, Không bằng tâm hướng tà, Gây ác cho tự thân. Cộng nghiệp – Biệt nghiệp Thế nào là Cộng nghiệp? Thế nào là Biệt nghiệp? Đây là một khái niệm rất quan trọng mà một người tu cần phải biết, vì chúng chứa đựng những tinh túy, tinh hoa rất quý giá của đạo lý Phật dạy. Như chúng ta đã tìm hiểu Nghiệp là gì? Nói chung Nghiệp là hành động tạo tác từ thân, miệng, ý nghĩ của mỗi chúng sinh, lập đi lập lại nhiều lần và thành thói quen, gọi là nghiệp. Vậy, Cộng là gì? Cộng là gộp chung, gom vào. Biệt là gì? Biệt là riêng biệt, không giống nhau. Suy ra Cộng nghiệp là nghiệp tạo tác chung của các chúng sinh. Biệt nghiệp là nghiệp riêng biệt của mỗi chúng sinh. Chiêm nghiệm, quan sát vào trong cuộc sống của các loài. Quí Vị sẽ thấy được rằng, tất cả các loài sống cùng nhau thì đồng nghiệp Nghĩa là có cái nghiệp giống nhau, bị chiêu cảm, cộng sinh vào một nơi cư trú. Nhưng trong các chúng sinh cùng chung nghiệp sinh sống thì lại có cái nghiệp riêng của mỗi chúng sinh, mà ít có chúng sinh nào giống chúng sinh nào. Ta ví dụ cho dễ hiểu Trong một chuyến xe đò đi về quê từ miền nam ra bắc. Tất cả những người tạo tác chung nghiệp trong quá khứ là nghiệp sát sinh sẽ lên cùng một chuyến xe. Có người sẽ ngồi ghế đầu, người ghế hai bên, người ghế cuối. Khi xe ra tới miền trung thì tài xế ngủ gục nên gặp tai nạn. Chỉ có hai người còn sống, mà bị trầy xước sơ sơ, còn lại là mất mạng hết. Hai người này, nếu xem xét trên nhân quả thì cũng có nghiệp sát sinh nhưng gián tiếp, nhẹ hơn. Ví như khi cả một xóm bắt heo cột lại làm thịt ăn. Hai người này không ăn, chỉ khởi ý vui thích cảnh tượng đó, rồi bỏ đi. Những người còn lại trong xóm thì reo hò cổ vũ, rồi làm xong heo, và ăn. Những người này khi nhân quả hội tụ, sẽ sinh về cùng nơi gọi là cộng nghiệp nên sinh về. Để cùng đi chung chuyến xe và phải trả quả báo mất mạng. Ở đây tôi chỉ đơn cử một ví dụ, Quí Vị có thể áp dụng quán chiếu trong tất cả chúng sinh như quán chiếu nghiệp của người phương tây, người Châu Á, người sống miền núi, người nghèo, người giàu, người thông minh, người chậm chạp,…. Rồi trong các loài như loài gà chọi, chim bồ câu, loài chó, loài rắn, heo, trâu bò, khỉ, dế mun,….v…v…. Sau khi quán chiếu Quí Vị sẽ thấy rất hay, thâm sâu, chứa rất nhiều đạo lý. CsNH Vấn đề cộng nghiệp Nghiệp là sức mạnh lớn, khi nó là cộng nghiệp của một số người, vì không phải là một mà là một số đông người tạo ra nó, và số đông ấy có thể là cả loài người, cả một quốc gia, dân tộc hay một vùng, một địa phương. Cộng nghiệp của cả một dân tộc đan xen với biệt nghiệp của từng cá nhân, khiến cho cơ chế vận hành của nghiệp khá phức tạp, mà chỉ có bậc Thánh như Phật mới hiểu được tất cả ngọn ngành chi tiết. Trong kinh Chép lời Phật “Với thiên nhãn thuần tịnh, vượt xa tầm nhìn loài người, Ta thấy các chúng sanh chết và tái sanh như thế nào, Ta thấy những người cao quý và kẻ nghèo hèn, kẻ xuất sắc và người bần tiện, mỗi người đều theo nghiệp của mình tạo ra mà có được thân phận hạnh phúc hay bất hạnh”. Chuyển dịch từ bản tiếng Anh “The Tibetan bookof living and dying” của Sogyal Rinpoche, trang 92. Chúng ta không có được thiên nhãn thanh tịnh để cóthể được như Phật nắm bắt được tất cả cơ chế vận hành phức tạp của nghiệp, nhưng tối thiểu chúng ta cũng biết được đại khái, nhưng rất là đúng đắn, rằng “Ở hiền gặp lành, gieo gió gặt bão”. Đó là sự minh triết của nhân dân Việt Nam mà tổ tiên, cha ông đã tin theo đạo Phật gần 20 thế kỷ nay rồi, khiến cho một thuyết quan trọng và phức tạp như thuyết nghiệp ảnh hưởng đến tâm lý của dân ta đến nỗi, mỗi lần có sự cố bất hạnh xảy ra cho một người, một gia đình hay thậm chí cả một vùng, chúng ta buột mồm nói “Tội nghiệp!”. Đó là tội hay quả báo của nghiệp. Nghiệp chính là quy luật nhân quả tác động trong phạm vi của nhân sinh. Đạo Phật nói quả nào nhân ấy. Một khi quả chín muồi và xảy ra thì chúng ta biết đó không phải là ngẫu nhiên mà là kết quả hợp thành của nhữngnhân duyên đã từng được tạo ra và nay chín muồi. Nhưng đạo Phật không nói một cách máy móc nhân nào quả ấy. Vì sao ? Vì hằng ngày chúng ta không ngừng tạo nghiệp bằng ý nghĩ, lời và thân hành động. Nghiệp này tiếp nối nghiệp kia, nghiệp sau tác động trở lại nghiệp trước Chính vì vậy mà đạo Phật không nói số mệnh hay số phận , mà nói bất định nghiệp và chuyển nghiệp. Đó là ranh giới phân biệt giữa Phật giáo và các tôn giáo khác, kể cả với Ấn Độ giáo, khá gần gũi với Phật giáo, vì Ấn Độ giáo cũng nói nghiệp Karma. Dẫn nghiệp hay cũng gọi là năng sanh nghiệp là chỉ những loại nghiệp có cường độ mạnh, quyết định hướng tái sanh của một chúng sanh. Thí dụ tất cả chúng ta ở đây đều là người. Chúng ta biết chắc là trong đời trước, chúng ta đã tạo ra dẫn nghiệp hay tái sanh nghiệp khiến chúng ta có được thân phận người, nhưng giữa chúng ta đã có bao nhiêu sai biệt như già và trẻ, khỏe và yếu, nam và nữ, đẹp và xấu, và mỗi người đều là thành viên những gia đình khác nhau với những cảnh ngộ khác nhau. Do vậy mà ngoài dẫn nghiệp quyết định thân phận là người của chúng ta, chúng ta còn tạo ra một loại nghiệp nữa, có cường độ yếu hơn dẫn nghiệp mà sách Phật gọi là mãn nghiệp sách tiếng anh dịch là Supportive Karma, cũng có sách khác dịch là năng trì nghiệp. Khái niệm mãn nghiệp Mãn nghiệp hay năng trì nghiệp giải thích vì sao cũng là một thân phận người mà có người hạnh phúc, người bất hạnh, người sang, kẻ nghèo hèn ; người thì có uy tín nói ai cũng theo, trái lại có người nói rất giỏi nhưng không ai tin ; người đẹp, kẻ xấu xí, có cô gái đẹp lại lấy phải ông chồng xấu xí, lại có anh chồng xấu xí lại được người vợ đẹp sánh Hằng Nga tái thế sao lại có những chuyện như vậy ? tất cả những chuyện sai biệt như vậy, đều là quả báo của mãn nghiệp hay là năng trì nghiệp. Một câu hỏi đặt ra là loại mãn nghiệp này là bất khả kháng hay có thể chuyển được? Xin trả lời, thuyết nghiệp của Phật giáo là bất định nghiệp là nghiệp có thể chuyển. Đã có bao nhiêu người sinh ra với sức khỏe rất yếu nhưng nhờ dày công luyện tập mà trở thành lực sĩ. Bác sĩ NguyễnKhắc Viện chỉ có 1/3 lá phổi mà sống đến tuổi hơn 80. Triết gia Đức nói tiếng là Kant, vốn lúc bé rất ốm yếu nhưng nhờ sinh hoạt, làm việc rất đều đặn và có giờ giấc mà sống rất thọ Khái niệm năng tiêu nghiệp Trong Phật giáo có khái niệm gọi là năng tiêu nghiệp, sách Anh ngữ có khi dịch là countereactive karma hay là impeding karma. Loạinghiệp này tùy thuộc vào tình hình mà có thể là tốt hay xấu. Có thể đưa ra những ví dụ sau đây để minh họa Mộtngười sinh ra có tư chất thông minh, nói theo danh từ khoa học hiện nay là có gien thông minh. Nhưng người đó lại sinh ra trong một gia đình giàu có, được cha mẹ nuông chìu cho nên không chịu học hành, chỉ suốt ngày chơi bời khiến cho tính chất thông minh bẩm sinh của mình bị thui chột đi, và cuối cùng anh ta trở thành một gã bất tài, vô dụng ở đời. Những loại nghiệp anh ta đã tạo ra đều thuộc loại năng tiêu nghiệp, xâú và tiêu cực, hủy hoại bẩm sinh tính thông minh của anh. Bẩm tính thông minh đó cũng không phải ngẫu nhiên mà chính do anh ta nuôi dưỡng, hun đúc trong một đời trước. Còn những ví dụ minh chứng các loại năng tiêu nghiệp tích cực thì rất nhiều. Chỉ cần dẫn chứng trường hợp của bác sĩ Nguyễn Khắc Viện hay bác sĩ Nguyễn Văn Hưởng là đủ, vì ai cũng biết đều là chuyện người thật việc thật và gần gũi với mọi người. Dẫn nghiệp có thể chuyển được không ? Có người thắc mắc, “mãn nghiệp có cường độ yếu nên có thể chuyển được, nhưng dẫn nghiệp có thể chuyển được không ?” Xin trả lời rằng, dẫn nghiệp cũng có thể chuyển, trong những trường hợp như sau Đúng là sau khi đã sanh ra làm người, có thân phận người, thì không thể chuyển được thân phận người thành một thân phận không phải người. Thí dụ như các đạo gia mơ tưởng uống thuốc trường sanh bất lão và bất tử, trở thành thần, thành tiên ngay trong cõi thế này. Tôi nghĩ rằng bàn những chuyện như thế này là vô ích, vì nếu có một người như Từ Thức chăng thì cũng chỉ là một người. Nên miễn bàn là hơn. Nhưng đạo Phật có khái niệm “năng hủy nghiệp” để giải thích những trường hợp tuy có người thọ mạng vẫn còn, nghiệp lực của tái sanh nghiệp vẫn còn, nhưng vì những người này trong một đời sống trước hay thậm chí trong đời sống này có tạo ra những nghiệp cực mạnh, có khả năng tiêu hủy thân phận người của họ, thì họ vẫn có thể mất thân phận người như thường. Đó là những trường hợp chết đột tử hay bất đắc kỳ tử, như là trong các trường hợp chết vì thiên tai, chết vì tai nạn máy bay hay xe cộ. Người bìnhthường gọi đó là những trường hợp ngẫu nhiên bất hạnh, hay là số mệnh. Nhưng theo đạo Phật, đó là nghiệp, là tác động của một loại nghiệp gọi là năng hủy nghiệp, nó tiêu hủy thân phận người ngay khi người đó đang sống bình thường. Người đó, trong một đời sống quá khứ hay thậm chí ngay cả trong đời này, đã tạo ra một loại nghiệp có cường độ mạnh, đủ sức tiêu hủy một dẫn nghiệp được tạo ra trước đó, quyết định thân phận người. Sách Phật thường ví dụ tác động của loại nghiệp này như một cơn gió thổi tắt ngọn đèn, tuy rằng ngọn đèn đó có thừa dầu và bấc. Con người là chủ nhân của nghiệp Xin dẫn chứng lời của Đức Phật trong kinh “Tiểu nghiệp phân biệt” Trung Bộ III “Người là chủ nhân của nghiệp, cũng là thừa tự của nghiệp”. Nghiệp do chính mình tạo ra và nghiệp trở lại chi phối mình. Cũng như Nguyễn Du nói rất đúng trong “Truyện Kiều” Đã mang lấy nghiệp vào thân, Xin đừng trách lẫn trời gần đất xa. Chính chúng ta chứ không phải một thần linh nào khácquyết định đời sống chúng ta, và chúng ta quyết định nó bằng hoạt động hàng ngày, hàng giờ, phút trong cuộc sống. Nếu tâm chúng ta hướng thiện thì chúng ta tạo nghiệp thiện, hưởng quả báo thiện trong đời này và đời sau. Quy luật nghiệp báo là quy luật nhân quả, giản dị, không có gì khó hiểu, không cần phải mượn tới sức mạnh của thần linh hay sức mạnh mù quáng của số phận để giải thích. Thuyết nghiệp của đạo Phật không những là khoa học và công bằng nó còn tôn vinh trách nhiệm và giá trị con người. Nó thúc đẩy con người luôn hoàn thiện mình, sống đạo đức, có lý trí và theo lẽ phải. Nó nâng cao giá trị con người chứ không hạ thấp giá trị con người. Nó khích lệ con người hành động và tiến bộ. Nó không dạy con người sống tiêu cực và yếm thế. Thuyết nghiệp của đạo Phật, nếu được lý giải đúng đắn và mọi người hiểu thấu và thực hành sẽ đem lại bao nhiêu tốt đẹp cho xã hội và đất nước chúng ta. Quá khứ đã qua rồi, tương lai lại chưa đến, mọi người chúng ta hãy tỉnh giác và có ý thức sống trong hiện tại từng giờ, từng phút nghĩ lành, nói lành, làm thiện. Đó chính là nghiệp, là thuyết nghiệp không phải trên bình diện lý thuyết mà là trong cuộc sống, trong thực hành. Triết gia Mỹ William James, chắc là có chịu ảnh hưởng của thuyết nghiệp của đạo Phật, đã nói câu “Chúng ta đang dệt đời chúng ta bằng một sợi chỉ không tháo gỡ ra được ” Nous tissons notre vie d’unfil qui ne se défera pas. Câu nói của Nguyễn Du và của William James sẽ hoàn toàn đúng với tinh thần thuyết nghiệp của đạo Phật, nếu thêm đôi điều như sau Tuy nghiệp đã mang vào thân rồi, nhưng vẫn gỡ ra được, nếu chúng ta biết ăn năn sửa chữa lỗi lầm, từ nay tránh mọi điều ác, làm mọi điều lành, giữ tâm ý luôn luôn trong sạch, hướng thiện. Với câu của WilliamJames, chúng ta cũng thêm, chúng ta dệt đời chúng ta với sợi chỉ, không phải không tháo gỡ được, mà vẫn có thể tháo gỡ và dệt lại được. Và theo lời khuyên của hai vị, chúng ta hãy mang trên thân mình toàn là nghiệp lành, hãy dệt đời chúng ta toàn bằng nghiệp lành, nghiệp thiện, trong mỗi ý nghĩ, lời nói và việc làm hàng ngày. Và nhất định, hạnh phúc sẽ đến với chúng ta trong cả đời này và đời sau. * Chú thích Trần Nhân Tông viết “Sách Dịch xem chơi, yêu tinh sáng, yêu hơn châu báu, kinh nhàn đọc dấu, trọng lòng rỗi, trọng nhữ hoàn kim”. Trần Nhân Tông nói là xem chơi, nghĩa là Ngài không lấy sách dịch làm chuẩn. Nguyệt san Giác Ngộ Nguyễn Tiến Dũng đọc xong bài này thì chỉ biết nói câu duyên là do mình tạo ra , mà công nhận kì công thật, 1 bài dài đầy công phu trong các thuật ngữ Khinh An Làm việc đạo với cái tâm đời, tức là tâm danh lợi, thì việc đạo biến thành việc đời ; còn làm việc đời với tâm đạo, tức là cái tâm vì lợi ích của đạo và của chúng sanh, thì việc đời cũng biến thành việc đạo. Tuna Trần Nghiệp ác là do tự mình gây ra ở kiếp trc nên kiếp này fai chuốc lấy ta vẫn đi coi bói để biết năm hạn of nay là năm hạn of bố e. Nhà e cũng đi giải hạn và bố e cũng 2 lần bị tại nạn. E k hiểu lắm. Kiểu như ng ta sẽ trả hết nợ trong năm hạn hay fai trả hết 1 đời người? Bình Hùng Trần “Dục tri tiền thế nhân Kim sanh thọ giả thị Yếu tri lai thế quả Kim sanh tác giả thị” Cổ Đức “Muốn biết nhân đời trước, hãy xem quả đời này. Muốn biết quả đời sau, hãy xem nhân đời này” Huy Nguyen 1 người tâm thần vô tình giết 1 người, không ý thức được hành động của anh ta, người đó có tạo nghiệp không? có nên chịu trách nhiệm với hành động của mình không? Tuna Trần Huy chính kiếp trc a ta tạo nghiệp nên kiếp này a ta fai sống trong thế giới of ng tâm thần. Mà e nghĩ những hành động mà bản thân ta k ý thức dc thì sẽ k tạo nghiệp Thien Tran Còn nếu ta giết người trong…mơ thì có tạo nghiệp không ? Trong game thì đương nhiên là ý muốn, còn trong mơ chỉ là vô thức, tuy là nghiệp nhưng ko giống nhau ? Còn trong mơ bị giết, bị bệnh thì sao nhỉ? mình cứ mơ bị…mất xe, mất trộm hoài mà…chưa mất gì cả. Và cũng mơ thấy bị…giết nữa nhìu lần lém! Huy Nguyen mơ bị giết chắc là có ma quỉ nào muốn hãm hại rồi Các tìm kiếm liên quan đến Nghiệp Nghiệp là gì? Thế nào là nghiệp? có mấy loại Tạo nghiệp là gì Các loại nghiệp Đổ nghiệp/Oan nghiệp là gì Thân nghiệp/Khẩu nghiệp/Ý nghiệp là gì Tịnh tu Tam nghiệp Nghiệp báo là gì Các tìm kiếm liên quan đến Nghiệp chướng Nghiệp chướng nghĩa là gì Oan gia nghiệp chướng là gì Nghiệp chướng nợ nần Cách hóa giải nghiệp xấu Cách trả nghiệp nhanh nhất Gánh/Hóa giải nghiệp chướng Nghiệp trong nghề nghiệp là gì Tạo nghiệp là gì trên Facebook Bạn đọc tìm kiếmhttps//xn-hay-uqa vn/nghiep-chuong-la-gi/ 1 Nhà Mọt có địa chỉ chính thức là các bạn hãy chia sẻ & ủng hộ tụi mình nhé! Mọt phimPhim Thái LanLồng Nghiệp ChướngTập 3 Bạn xem phim bị lag, giật? Đổi server tại đây Lồng Nghiệp Chướng kể về nữ chính tên Renu một cô gái trẻ trung xinh đẹp làm nghề bán hoa cuộc đời của cô giống như lồng nghiệp đầy tăm tối và luôn phải lấy sự quyến rũ làm thoả mãn niềm đam mê của người khác có đôi lúc tưởng rằng không thể sống tiếp. Tuy xuất thân không được tốt nhưng Renu không phải là người ... [Xem thêm] Lưu ý Bạn có thể vừa nghe vừa bình luận đánh giá truyện mà không làm gián đoạn âm thanh Hiện có 515 đánh giá cho truyện này Thư 20/01/2023 083210 Truyện xuất sắc luôn, nghe u mê cực José mourinho 20/08/2022 233652 Cái kết hơi cụt mọi người nhỉ Châu Thanh 29/07/2022 213444 Bà hoài thì đáng chết rùi nhưng người tên tươi kia mới là kẻ ác độc nguyên rủa để chết nhưng người con trai của bà hoài tươi nó mới là con ác quỷ Châu Thanh 29/07/2022 200826 Dcm nó gau vì bạn sang vì vợ lấy con vợ tốt cũng vì nó khổ nhục cũng vì nó nghĩ đến con mụ vợ hoài và những gì chồng con phải trả giá thị chỉ muốn đâm chết con mẹ cái con vợ ấy đi Châu Thanh 29/07/2022 171222 Nghe lần thứ hai rùi mà vẫn thấy hay Nghiệp chướng chính là ý niệm ý niệm thiện chính là nghiệp thiện; ý niệm ác chính là nghiệp ác. Ý niệm vì chúng sinh là niệm thiện, niệm này là nghiệp thiện. Nghiệp chướng là từ xuất hiện trong đạo Phật được xuất hiện trong bài giảng kinh của Phật giáo. Trong đó nghiệp chướng là từ được ghép từ nghiệp và từ chướng. Ở đây nghiệp có nghĩa là khởi đầu, sự tạo nghiệp còn tùy vào hành động và từng trường hợp để phân định. Nghiệp chướng chính là ý niệm ý niệm thiện chính là nghiệp thiện; ý niệm ác chính là nghiệp ác. Ý niệm vì chúng sinh là niệm thiện, niệm này là nghiệp thiện; Ý niệm chỉ vì bản thân mình là niệm ác, niệm này là nghiệp ác Muốn tiêu nghiệp chướng phải cảm ơn người hủy báng ta Cuộc sống luôn có luật nhân quả, khi tạo nghiệp thiện, cuộc sống sau này sẽ tự sinh ra những điều may mắn, tốt lành. Nhưng một khi đã là nghiệp xấu, để không gây ra những hệ lụy về sau thì cần phải giải nghiệp. Tâm niệm chúng ta khởi tạo ra những tư tưởng, suy nghĩ gọi là ý nghiệp, miệng chúng ta phát ra âm thanh ngôn từ gọi là khẩu nghiệp, thân thể chúng ta hành động tạo ra các sự việc, hành động gọi là thân nghiệp. Vì thế nhìn chung, nghiệp được tạo ra từ chính suy nghĩ, tư tưởng, lời nói, hành động của chính chúng ta. Đó là tạo nghiệp. Sau khi tạo nghiệp gây ra kết quả, hậu quả đó cũng được gọi là nghiệp. Nghiệp đã phát sinh có kết quả sẽ sinh ra chướng ngại về sau. Chướng là từ chướng trong chướng ngại. Chướng ngại ở đây là những vật cản, ngoại cảnh tác động khiến chúng ta tạo tác tạo nghiệp. Từ chướng đứng sau nhưng theo nghĩa thì chướng phải có trước, có chướng tứ có sự tác động từ bên ngoài thì con người ta mới tạo nghiệp. Niệm Phật tiêu trừ nghiệp chướng chẳng thể nghĩ bàn Nghiệp chướng chính là ý niệm ý niệm thiện chính là nghiệp thiện; ý niệm ác chính là nghiệp ác. Ý niệm vì chúng sinh là niệm thiện, niệm này là nghiệp thiện. Theo Phật giáo, cuộc sống luôn có luật nhân quả, khi tạo nghiệp thiện, cuộc sống sau này sẽ tự sinh ra những điều may mắn, tốt lành. Nhưng một khi đã là nghiệp xấu, để không gây ra những hệ lụy về sau thì cần phải giải nghiệp. Muốn hóa giải nghiệp xấu thì con người phải luôn có trí tuệ sáng suốt và tinh thần kiên định. Như vậy bạn mới có thể đưa ra quyết định một cách sáng suốt, quyết đoán. Con người chúng ta cần cẩn trọng trong cả suy nghĩ, lời nói, hành động hàng ngày để tránh gây ra nghiệp xấu và hậu quả sau này. Mời quý Phật tử xem thêm video "Khắc phục lòng sân hận"

nghiệp chướng phần 3